Chính nó làm bạn đau không ít. Cả hai đều không biết những sự ngắt cụt cảm hứng có thể dẫn đến lãnh cảm. Thế có phải đỡ cho cả hai không.
Có điều, ở cái độ tuổi này, khi mà còn tay trắng, bạn phải vượt thoát khỏi nó để tự tạo khung cảnh ấy cho mình. Thế là vô số bịch nylông nước được ném xuống tầng dưới. Nữa, ta đang viết những điều bình thường thì nhoáy một cái là xong này với một sự nỗ lực đầy khó chịu và đau đớn của đầu óc quá tải đâm chậm chạp.
Con người cần được ôm ấp, vuốt ve. Để làm một cái gì đó mà nếu nó thành công, nó mới có thể làm người ta chịu hiểu. Hắn mãi coi mình là một thằng nội trợ tồi.
Cũng như những cơn đau ứ dồn trong ngực, trong họng, trong mắt, trên lưng, nhè nhẹ nơi đầu ngón tay, chúng cũng quen với mình rồi. Nếu độc giả ngu đến thế thì viết ngắn dở hay viết ngắn hay đều hay cho tớ cả. Bạn không định làm một tấm gương hoàn hảo.
Họ sẽ chọn một thế giới hòa bình chứ, tất nhiên. Gọi chung là hy sinh cũng không đúng mà là làm ăn cũng sai. Dù sao, với những tâm hồn, chưa chết đã là một cái may.
Khóc sau hoặc trước mỗi chu kỳ lột xác. Trong công viên thì toàn ma cô. Một khuôn mặt ai ai cũng có.
Đúng là thân làm tội đời! Đó là lúc bạn xác định được cuộc chiến, cuộc chơi. Hoặc trò chuyện với bà ấy nếu bà ấy có hứng thú tâm sự.
Chả muốn viết tí nào. Nói nhiều câu làm cả nhà bật cười. Duy chỉ có một lần không hiểu theo thói quen hay chẳng vì lí do gì mà nàng gọi tôi là thằng trong một câu chuyện với cô bạn bàn trên.
Ê này tôi, cười ít thôi chứ. Ít ai hiểu ai và ít ai muốn hiểu ai. Số cháu đầy đủ nhưng chả bao giờ sung túc cả Rồi bác bảo: Tết này về mua cho bố cái dao cạo, mua cho mẹ ít đồ trang điểm, mua cho em cái gì nó thích.
Bác vừa thoăn thoắt gói vừa bảo Thấy số bác khổ không. Nhưng bác nói: Bật dậy nào. Nhu cầu thẳm sâu đối với văn học trong mỗi con người vẫn luôn là một nguồn mỏ lớn chưa được khai thác, chưa có nhiều cách khai thác.