Chẳng phải đã có câu châm ngôn: Run như nói chuyện với người lạ đó sao? Chúng ta đều là người trần mắt thịt cả. Tuy không phải là chuyên gia nhưng tôi đã từng trải qua kinh nghiệm này: Đối với nhiều người, trò chuyện với những người nổi tiếng là một thách thức khó khăn.
Bạn biết không, sáng nào tôi cũng đứng trước gương và cười tươi rói:Chào Larry, hôm nay cậu khỏe không? Có gì vui mà cười tươi thế?. Có thể đây không phải là vấn đề chính đáng và cũng không nên khuyến khích. Đáng nói là những điều ấy tất cả chúng tôi đều biết, thế mà qua cách nói của George chẳng ai thấy nhàm chán.
Chỉ cần nói một cách chân thành rằng: Tôi xin chia buồn. Nghĩ đến điều này tôi trở nên dứt khoát và mạnh mẽ hẳn. Giờ đây ta cũng phải biết rằng nó đã kết thúc.
Marshall Simmonds, người đàn ông tốt bụng, ông tiên của cuộc đời tôi giờ đây xuất hiện với tư cách là một ông giám đốc. Quan điểm về chính trị của Ted giống như nhiều người khác, trong đó có tôi. Chúng đâu phải là khán giả của bạn! Lưu ý còn lại là đừng thiên vị khi nhìn.
Trong trường hợp người ấy tỏ ra không thích thú hoặc lưu tâm gì tới những lời nói của bạn, tốt nhất là nên rút lui một cách tế nhị. Cho tới giờ tôi cũng không nhớ hết hôm đó chúng tôi đã bình luận bao nhiêu sự kiện. Trừ khi sai lầm quá khủng khiếp không thể tha thứ được, hoặc ông chủ của bạn là người quá cố chấp.
Chúng tôi muốn anh phải cho một đề tài nào đó. Nghĩa là, bạn càng thích thú, càng quen với nó bao nhiêu thì bạn sẽ làm tốt bấy nhiêu. Chẳng hạn, Susan chỉ cần biết con số doanh thu bán hàng của tháng trước và đi tìm bạn để hỏi.
Tôi sẽ kể cho các bạn nghe một câu chuyện vui nhỏ. Nếu bạn không là một MC chuyên nghiệp, bạn cũng có thể khéo xử trí tình huống này. Không có gì làm họ mất tập trung khi đang nói.
Hồi đó tôi chẳng bao giờ dám tặng một chiếc ví tay cho bạn gái! Một quyển sách hay cũng không dám nốt! Nói chi đến chuyện tặng một chiếc ví đầm… Nghe có vẻ vô lý, nhưng quả thật dạo ấy những món quà như thế này được coi là riêng tư và kém tế nhị nếu mang đi tặng. Trong cơn bão tuyết, các cầu thủ hai đội vẫn hăm hở ra sân. Nếu nó thua thì xem như tôi cháy túi.
Nên nhớ sự cởi mở và lòng nhiệt tình giống như một con đường hai chiều. Tôi chỉ thường khoanh tay trước ngực một cách thoải mái. Bạn đang dự một bữa tiệc, hôm nay là ngày đầu tiên bạn đi làm, bạn đang nói chuyện với người hàng xóm mới… Có hàng trăm tình huống giao tiếp khác nhau, và cũng có hàng trăm cách để khởi đầu câu chuyện.
Xã hội ngày càng thay đổi, có những giá trị hay đánh giá đã lỗi thời. Lắng nghe bằng đôi tai và thể hiện sự quan tâm bằng đôi mắt. Bên cạnh đó, còn có những luật lệ hà khắc bất thành văn nhưng lan rộng trong xã hội.