- Sid vẫn tiếp tục hào hứng chỉ cho Nott thấy những gì anh đã làm được - Đây là toàn bộ đá thừa và những nhánh cây mà tôi chặt bỏ trong vòng có hai ngày, bởi vì chác anh cũng biết là. Ngươi đã từng thấy vũng nước nào trong khu rừng này chưa? Mà cây bốn lá thì cần rất nhiều nước. Phải nói là Good Luck là cuốn sách độc đáo, sẽ còn được nhắc đến và lan truyền đi khắp thế giới.
Nott vội vàng nhảy lên ngựa và biến mất trong màn đêm đen tối của khu rừng, phi như bay về phía cung điện của nhà vua. Tay chàng mỏi nhừ, có lúc thanh kiếm trong tay run lên bần bật khi gặp phải rễ cây, nhưng chàng cố hết sức giữ chặt kiếm. Mụ phù thủy Morgana phát ra một tiếng cười khoái trá và hiểm độc rồi thu người cùng con cú vượt đêm tối bay về phương bắc, nơi mụ biết Sid đang nằm nghỉ.
- Bởi vì hồ của ta không có sự lưu thông. Nó cũng giúp nhiều người tìm được người mà họ hằng mơ ước. May mắn sẽ đến với bạn - chắc chắn - và không chỉ một lần.
Thần Gnome sống dưới lòng đất và tạo ra tất cả những đường hầm xuyên khắp khu rừng này. Đó là một giọng nói buồn bã và đau đớn. Các hiệp sĩ nhìn nhau.
Tôi không nghĩ là mình đã sáu mươi tuổi rồi. chàng còn cần thứ gì khác nữa không nhỉ? Ông cũng thấy vui vui khi thấy người bạn thời niên thiếu - đã nửa thế kỷ nay mới gặp lại - của mình lại muốn kể cho ông nghe một câu chuyện cổ tích ở vào cái tuổi đã bạc trắng mái đầu.
Ta là Chúa tể của Số phận và May mắn. Chẳng ai chịu thay đổi, canh tác lại mảnh đất này để làm nó thêm màu mỡ. Tuyệt vọng và không còn tin vào mình nữa.
Giọng ca của chúng giúp hút bớt nước trong hồ. Bạn hãy dám tin, ước mơ và áp dụng một cách thông minh những bí mật trên đây. Sid nằm đó ngắm nhìn mảnh đất nhỏ mình vừa mới vun xới.
Phải nói là Good Luck là cuốn sách độc đáo, sẽ còn được nhắc đến và lan truyền đi khắp thế giới. Tuyệt vọng và không còn tin vào mình nữa. Sid chưa kịp nói hết câu thì đã thấy mặt thần Gnome đỏ ửng lên như trái cà chua.
Nghe đi nghe lại một điều khiến anh ngày càng tin chắc là nó đúng. trong vườn hoa của lâu đài của Merlin. Mụ làm bộ quay lưng đi.
Đang dò dẫm trong bóng đêm, bỗng anh cảm thấy con ngựa đen của mình dẫm chân lên một chỗ đất mềm, ẩm ướt, và trên cao các nhánh cây đã được chặt quang đãng. Thôi, ngươi hãy đi đi và chớ đánh thức chúng dậy nữa. Có lẽ là cả hai đều đúng.