Khi ấy, Max - một người nổi tiếng được hầu hết mọi người trong vùng biết đến như một biểu tượng thành đạt trong kinh doanh và cuộc sống - đang ngồi trên chiếc băng ghế dài, vô tư ngắm nhìn dòng người tản bộ quanh những lối đi rợp bóng mát trong công viên. Từng phút từng phút một trôi qua và Nott đã bắt đầu sốt ruột : Cũng có thể Gnome nói đúng - vì ông ta chẳng có lý do gì để nói dối cả - và phủ thủy Merlin đã nói điều không có thật thì sao!
Chỉ một câu hỏi nữa thôi, con xin Người. Merlin đứng nhìn theo Sid cho đến khi tiếng có ngựa xa dần. Chàng phải mất khá lâu mới đến được cái hồ này, chỉ mất vài phút sau khi Nott chán nản bỏ đi.
Nott hầu như chẳng thèm để ý gì tới cảnh tượng kỳ diệu mà anh vừa chứng kiến. Chờ đợi làm anh mất hết tinh thần, nhưng hiện giờ, đó là điều duy nhất mà Nott có thể làm. Ai nói với ngươi điều đó chắc chắn là lầm rồi, hay cũng có thể là hắn ta đang lừa gạt ngươi.
- Anh đúng là một Hiệp Sĩ Chân Chính mà tôi ước ao được gặp! Hãy giữ thanh kiếm này - nó sẽ giúp anh luôn có được sức mạnh và niềm tin! Và hãy giữ lại cho mình một cây bốn lá. Những chiếc lá bắt đầu xào xạc, đó là khi thần Gió cất giọng trả lời: Bây giờ anh biết nói chuyện với ai? Nott cưỡi ngựa vẩn vơ trong khu rừng mà chẳng biết phải đi đâu.
- Thưa thần Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây đáng kính. Khi Sid tới nơi, chàng chỉ còn đúng hai tiếng trời sáng nữa để có thể moi tìm bỏ những hòn đá ẩn trong đám đất mới của chàng. Chàng không còn nghĩ thêm ra được ai để hỏi nữa.
Chàng vừa rửa kiếm vừa vui mừng nhìn dòng suối nhỏ đang chảy về. Bà biết mọi thư diễn ra ở đây vì bà thường xuyên vẫn nói chuyện với tất cả các loài cây. Chỉ có như vậy mới làm tan đi sự đa nghi, đố kị của nhà ngươi.
Nghe đi nghe lại một điều khiến anh ngày càng tin chắc là nó đúng. Anh đã luôn nghĩ rằng mình đáng được may mắn. - Còn anh có phải là Jim không? - Max nhìn thật lâu và hỏi với giọng ngạc nhiên không xiết.
- Đúng vậy, anh bạn thơ ấu của tôi. Chỉ một câu hỏi nữa thôi, con xin Người. Sau khi nói chuyện với thần Ston, Nott chán nản bỏ đi tìm một chỗ ngủ qua đêm.
Màn đêm chầm chậm buông xuống dày đặc. Tôi sẽ gặp lại anh ở thị trấn. Tuy nhiên cuộc hành trình đến khu rừng Mê Hoặc hãy còn khá dài, và vì giờ Nott đã ở đây nên anh quyết định sẽ bám trụ đến cùng.
Có những lúc trong tâm trí chàng cảm thấy mình đã bỏ qua nhiều thời gian và công sức để chăm sóc một nơi mà chưa chắc đã là chỗ mà cây bốn lá sẽ mọc lên. Chàng chỉ có thể mang đủ đất để phủ lên một vài mét đất nhỏ. Chắc là mình phải làm gì đó chứ - không có gì trên đời này tự đến cả.