Sức lực dồi dào của anh để đâu rồi? Điều gì đã làm anh chán chường như vậy? Phải chăng các thần thánh đã làm cho tâm trạng của anh bị rối lên? - Thật tiếc! Tôi đã trải qua nhiều kinh nghiệm thất bại chua xót, nên tôi rất sợ bị vấp ngã lần nữa. Số tiền tôi kiếm được nhờ cây đàn lia này cũng nhanh chóng bay đi hết.
Do vậy, người nghèo càng nghèo thêm, và người giàu càng giàu thêm. Các bạn cũng biết là Babylon có một phong tục là con trai của các gia đình giàu có thường sống với cha mẹ để được kế thừa tài sản, nhưng ông Arkad không tán thành tập quán này. Những ngọn đèn thắp sáng trong đền học tỏa ra một mùi thơm đặc biệt khiến cho bầu không khí thêm phần linh thiêng và trang trọng.
Mathon mỉm cười điềm đạm, chứng tỏ bản lĩnh của một con người đã từng dạn dày kinh nghiệm trong việc cho vay tiền: Ông không ăn được nhiều, chỉ nuốt được một ít để cầm hơi qua ngày. Và đó chính là lý do để anh có rất nhiều bạn bè xung quanh mình.
Về nghệ thuật, cư dân Babylon đã đạt được những thành tựu rực rỡ trong kiến trúc, hội họa, dệt, thêu, chế tác vàng bạc, chế tác những đồ binh khí bằng kim loại và những công cụ dùng cho nông nghiệp. - Nhưng tất cả những gì cháu kiếm được là của cháu chứ? – Tôi hỏi tiếp. Vì vậy, anh ta quyết định rủ nhiều người bạn cùng góp vốn đầu tư.
– Hadan Gula cất giọng chân thành. Bởi vì, tôi biết chắc vào sáng ngày mai, những người nô lệ của tôi có thể lùa cả bầy cừu qua cổng thành và bán với giá cao hơn rất nhiều. - Thưa cha! Con xin bày tỏ lòng khâm phục của mình trước sự khôn ngoan của cha.
Điều này cũng đồng nghĩa với việc bạn đã dần nắm rõ phương cách kiếm tiền và có khả năng trở thành người kiếm được nhiều tiền nhất. – Chàng thanh niên chán nản đáp - Tâu bệ hạ, mọi người vẫn bảo như thế và thần không thấy ai phản đối điều đó cả.
Cậu hãy yên tâm lấy hai con lạc đà này và trốn khỏi đây mau. Đôi mắt của Hadan Gula lộ vẻ tức giận. Thế là tôi đến Nippur và nhận lấy công việc cai quản các đồn điền của ông Algamish ở đó.
Đã có một thời gian dài, chúng tôi buôn bán làm ăn với nhau và đạt được nhiều thành công, cho tới khi ông ấy cưới một bà vợ người phương Tây. Trong số đó có hai người ăn nói rất hoạt bát, vui vẻ. Tarkad, con trai của ông Azure, chắc hẳn cũng đã nghĩ như thế.
Trong tình trạng khốn khổ đó, ông ước gì thực hiện theo kế hoạch của Zabado để cho thể xác được thảnh thơi đôi chút. Dabasir có vẻ như phớt lờ trước tình cảnh của Tarkad. Trong tình trạng khốn khổ đó, ông ước gì thực hiện theo kế hoạch của Zabado để cho thể xác được thảnh thơi đôi chút.
Cơ hội không chờ đợi ai bao giờ. Và rồi, tôi bị cuốn hút vào những cái áo choàng đẹp, sang trọng ở ngoài chợ nên đã bỏ tiền ra mua hai cái cho tôi và vợ tôi. Vậy có phải dịp may hiếm có đã vuột khỏi tầm tay của tôi không?”