Thế nhưng dân chúng trả lời như thể là mọi chuyện đã được chứng minh rồi. Chỉ trong nháy mắt, anh đã lột bỏ hết quần áo và lẻn mình trần truồng vào đống xác chết mà không ai để ý. Tất cả những gì làm chúng ta cảm thấy cô độc, cô lập hay bị tách rời khỏi người khác đều nằm trong tâm trạng này.
Những nơron này hoạt động độc lập với nhau, nhưng chúng cũng liên lạc với nhau qua một mạng lưới kỳ diệu gồm 100,000 dặm những sợi thần kinh. Chúng ta cần học cách đánh giá sự việc để có những phán đoán tích cực và có những hành động tích cực đi kèm. Bạn phải có một trạng thái quyết tâm thì mới thành công được.
Một người đàn ông lái xe trong lúc say rượu, đã cầm vào khẩu súng để ở ghế bên cạnh và vô ý khẩu súng bị cướp cò đã giết chết ông ta. Có thể bạn sẽ nói,"Anh có điên không, Tony? Hai người đó khác nhau như ngày và đêm vậy!" Rõ ràng những giá trị của họ nằm ở hai cực đối lập nhau, nhưng cả hai cùng được thúc đẩy bởi cái sướng và cái khổ. Một đứa lớn lên giống hệt cha nó: một con nghiện ma túy chỉ biết sống bằng cướp giật và trộm cắp cho tới khi chính nó cũng phải vào tù vì tôi mưu sát.
Nếu bạn cứ hỏi mãi, bạn sẽ đi đến chổ hoang mang, thế mà chỉ có những hành động chắc chắn mới mang lại kết quả. Bạn nên nhớ rằng, khi phản ứng lại bất cứ điều gì xảy ra trong cuộc đời, trí óc của chúng ta đánh giá sự việc đó bằng câu hỏi, "Điều gì đang xảy ra? Ý nghĩa của tình huống này là gì? Nó có nghĩa là đau khổ hay sung sướng? Tôi có thể làm gì để tránh đau khổ, hay để đạt sự vui sướng?" Trong tiến trình đặt câu hỏi này, các câu hỏi quen thuộc của bạn có một vai trò quan trọng. Đời sống của họ đã hình thành từ những gì họ biết là đem lại niềm vui và những gì họ biết là đem lại đau khổ.
Ẩn dụ cuộc đời đối với mẹ Teresa là sự linh thiêng. Chữ nào gây ấn tượng tiêu cực hơn cho bạn? Hẳn là chữ thập vặn dễ gây cảm xúc mạnh và trực tiếp hơn là từ "Đức quốc xã". Hồi trước, tôi cũng từng có những giấc mơ, nhưng hình như chúng chẳng bao giờ trở thành hiện thực.
tôi nghĩ thầm,"trời, mong sao chuyện gì đang xảy ra có thể kết thúc sớm để người ta kịp đến dự buổi thuyết trình của tôi". Đây là điểm cuối cùng tôi muốn nhắc nhở bạn ở đây. Một trong các điều cơ bản để có sức khoẻ tốt là việc hít thở.
Rồi chúng thay nhau hãm hiếp và bỏ cô lại đấy nữa sống nữa chết. Một thiên niên kỷ mới. Số người đã đến đây đông vô kể, họ từ khắp nơi trên thế giới kéo đến, bỏ ra hàng chục ngàn đô la chỉ để được nhìn thấy một sự kiện sẽ diễn ra trong vòng 4 phút! Chúng tôi làm gì ở đây? Chúng tôi muốn đứng dưới một bóng mát! Chỉ có thế ! Loài người chúng ta quả là một loài lạ lùng, phải không?
Động lực ấy luôn có sẵn trong bạn, chỉ đợi thời cơ để xuất hiện. Nhưng cũng có người hoàn toàn chịu khuất phục đau khổ và rơi vào tình trạng vô vọng. Ngày nay, tôi đang điều hành một doanh nghiệp mới và đang hưởng được những kết quả tốt đẹp về việc tăng doanh số mà tôi đã thực hiện được kể từ khi tôi rời bệnh viện.
Phương pháp chủ yếu để ngăn ngừa 4 dấu hiệu này là gì? Câu trả lời đơn giản: hãy nói thẳng với nhau. Là vì họ coi việc thay đổi sẽ đem đến đau khổ nhiều hơn là không thay đổi. Họ trở nên thành phần của đám đông bị hoàn cảnh chi phối thay vì được hướng dẫn bởi những giá trị của bản thân họ.
Lần đầu tiên tôi gặp Marva và phỏng vấn bà ở Westside Preparatory School, một trường tư bà đã lập bên ngoài hệ thống học đường của thành phố Chicago. Bây giờ, bạn hãy thực hiện hai bước đầu tiên chúng ta đã học trên kia. Năm 1955, một hôm chị đang ngồi trên xe buýt ở Montgomery, Alabama, một người da trắng dùng luật pháp đòi chị nhường chỗ, chị đã cương quyết không chịu nhường.