- Cậu nói đúng, cậu đã bỏ qua một thứ. Tất cả những gì tốt nhất mà James có thể làm được lúc đó là cảm ơn Jessica và đề nghị sẽ gặp lại cô sau khi có thời gian đọc kỹ bản báo cáo. Suốt mười lăm năm qua, nhờ làm công việc huấn luyện và đào tạo các nhà quản lý, nhằm giúp họ phát huy tối đa năng lực của bản thân, tôi có dịp được gặp gỡ với những người đến từ nhiều ngành nghề khác nhau, nhu cầu và mục tiêu của mỗi người cũng rất khác nhau.
- Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười. Áp dụng mức độ này khi bạn muốn người khác thông báo trước khi hành động để bạn kịp thời ngăn chặn những rắc rối có thể phát sinh. Vì bản thân cũng là một nhà quản lý, tôi hiểu mình nên viết một quyển sách thật ngắn gọn và súc tích, sao cho ngay khi đọc xong là độc giả có thể ứng dụng ngay những gì đã đọc vào thực tế để tạo nên những thay đổi tích cực trong công việc của họ.
Và anh tự hỏi, liệu nghệ thuật ủy thác công việc mà anh đã có dịp học hỏi có thể được áp dụng hai chiều, tức là cả với cấp trên và cấp dưới hay không? Anh sực nhớ đến câu chuyện của Jones và Jennifer, rồi quyết định chấp nhận mạo hiểm. Tớ biết cậu có khả năng đánh giá con người rất tốt. Kể từ đó, họ được bố trí làm việc trong hai căn phòng riêng biệt nhau.
Tớ phải cảm ơn cô ấy vì điều đó! - Jones chia sẻ một cách tự nhiên và nhẹ nhàng. - Jones vừa nói vừa đưa thêm cho James dĩa rau trộn. - James siết nhẹ bàn tay vợ và cúi xuống thì thầm.
Và tệ hơn là sự khác biệt này đang mỗi ngày một rõ rệt hơn! Tuy thế, James vẫn tỏ ra hơi thiếu kiên nhẫn với việc chuẩn bị này. Tớ rất ghét những thứ đó.
Nhưng hiện nay nhân viên của tớ lại trễ thời hạn. Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ. Không chỉ thế, anh còn có nhiều thời gian hơn để tạo niềm vui cho gia đình.
Và giờ về nhà của anh lại tùy thuộc vào mức độ hoàn tất những công việc quan trọng cần giải quyết trong ngày hoặc khối lượng công việc còn tồn đọng trong ngăn hồ sơ. Hồi đó, sau vụ việc với Jennifer mà tớ đã kể, tớ làm việc với Jennifer rất tốt, cho đến khi tớ giao cho cô ấy dự án Simpson. Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được.
Cậu chỉ cần mời tôi vài xiên cá nướng ngoài trời hoặc vài cái bánh mì kẹp thịt với hành do cậu làm là tuyệt lắm rồi! James cảm thấy rất vui. Không chỉ thế, anh còn có nhiều thời gian hơn để tạo niềm vui cho gia đình.
Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình. - Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu. Cậu đã làm hết sức mình.
Và tôi nhận ra rằng, mặc dù "triệu chứng" khó khăn của mỗi người là rất khác nhau, thế nhưng tất cả họ đều đang cần đến một "loại thuốc điều trị": đó là cách ủy thác công việc sao cho quy trình tổng thể được hiệu quả hơn. Cảm xúc của anh lúc này rất khó tả. - Trở lại chuyện của tớ, hẳn tớ đã thiếu sót điều gì đó khi giao việc cho Jessica.