Ngay sáng mai, bạn hãy giúp những người mà bạn gặp đi. Chúng tôi tưởng lối văn ấy phải là lối văn của thế kỷ thứ 20 này. Chính vì vậy, chúng ta sở dĩ mệt là do những cảm xúc làm cho bộ thần kinh căng thẳng.
Chúng tôi trân trọng tặng nó cho hết thảy những bạn đương bị con sâu ưu tư làm cho khổ sở trằn trọc canh khuya, tan nát cõi lòng. Ông làm cách nào mà tài tình như vậy, nhất là khi không biết nói tiếng Pháp? Thưa rằng thế này: Ông xin chủ hãng kính viết cho một câu tiếng Pháp chào khách, rồi ông học thuộc câu ấy. Chúng tôi tưởng lối văn ấy phải là lối văn của thế kỷ thứ 20 này.
Như vậy, họ được thoả lòng hiếu thắng. Cầu nguyện cho ta cảm giác trút hết gánh nặng và không còn cô độc nữa. Các y sĩ đều dùng thuốc tê mà không lần nào ông phản kháng rên la.
Ví dụ muốn cho mắt nghỉ thì bạn đọc hết chương này, rồi ngả lưng, nhắm mắt và nói thầm với cặp mắt: "Nghỉ đi, nghỉ đi". Ông chép những chuyện đó vào nhật ký để trút cả lỗi lên đầu bà! Đó "cái còi" của ông đó! Ông nhất định kiếm cách tỏ cho hậu thế biết rằng không phải ông mà là do bà có lỗi. Mà cô mỏi mệt thiệt.
Lương ít mà khóng dám bỏ sở. Tôi rán nhận xét kỹ về cá tính của tôi, rán nhận định xem tôi ra sao. Bà kể: "Năm năm trước, một hôm vào tháng chạp, tôi thấy tâm hồn chìm đắm trong biển ưu tư.
Nhà bác học trứ danh Pasteur, đã nói về "sự bình tĩnh tại các thư viện và các phòng thí nghiệm". Lần thứ ba cũng thôi miên họ, nhưng bảo họ rằng họ mạnh, thì họ có thể bóp được 71 kí lô. Học cách tổ chức, ủy quyền cho người khác để có thì giờ chỉ huy và kiểm soát.
Chúng ta chỉ chắc chắn một điều là ta đang sống trong hiện tại. Mới rồi tôi gặp một thương gia ở Texas, đang ngùn ngụt lòng uất hận. Bà thiệt là một tai nạn cho chính thân bà và cả gia đình vô phước đó nữa.
Sau 10 năm vất vả, ăn uống kham khổ, chúng tôi không có một xu dính túi, mà còn nợ đến nước phải cầm vườn, cố trại. Ông xem như thế thì vợ chồng tôi đã phải ly dị nhau, điều đó cũng không còn gì đáng lạ. Khi bác sĩ Edward Thordike ở Columbia thí nghiệm về mệt nhọc, ông dùng những trắc nghiệm làm cho học sinh luôn luôn thích thú để họ thức gần trọn một tuần.
Vì tôi ca tụng Đại tướng trên đài phát thanh, nên mụ ấy tố cáo Đại tướng đã thủ tiêu hết tám triệu Mỹ kim quyên cho người nghèo. Phương pháp ấy thiệt hay, nhờ đó mà Galli-Curci khỏi mệt, khỏi bị kích thích tinh thần trước khi đóng trò. Ngày nay, bà tự tin, vui vẻ và khoẻ mạnh lắm.
Khó mà tưởng tượng ông hiệu trưởng trường Đại học Yale là một người tầm thường. Và có lẽ họ tin như vậy thiệt, vì khi ta đã muốn tin điều gì thì cơ hồ khó mà không tin nó được. Chỉ một việc chép sự kiện lên giấy và đặt vấn đề một cách rõ ràng cũng đã giúp ta đi được một quãng đường dài tới một sự quyết định hợp lý rồi.