Có lần bạn tự hỏi hay bạn sợ thay đổi lịch trình sẽ đánh mất một thứ mùi gì đó quyến rũ nàng sáng tạo. Và đây là lần thứ hai tôi khóc. Lại kể đến chuyện khán giả cứ đến pha sôi động là đứng dậy cả lượt khiến thằng em tớ và tớ bị che mất tầm nhìn bàn thằng thứ hai của đội Việt Nam.
Việt Nam vô địch! Việt nam vô địch! Họ gào lên. Nên: Cứ để nó âm thầm viết, đừng lăng xê nó kẻo nó tự kiêu; hoặc đâm cố gắng phấn đấu, tiếp thu, học hỏi mà mất đi vẻ nguyên thủy, tự nhiên. Thôi rồi, chậc, lại mơ, bạn biết.
Bạn cần làm việc, cần vận động. Ngồi giữa không khí thanh bình của cuộc giải lao. Người lớn có quyền nói mình vất vả, rất vất vả hy sinh trong cái khoảng từ làm con đến làm cha mẹ cho đến khi con cái mình làm cha mẹ và sau nữa.
Mạch sáng tạo và khao khát đến với nó không chảy rần rật trong hắn. Hơi buồn là bộ mặt làm đỏm nơi dưới phố về đêm chỉ lòe loẹt có ngần ấy son phấn. Mẹ xem xong bảo: Đây là trang hài hước à? Đôi lần tôi nửa đùa nửa thật: Con đứng trong 5 nhà thơ Việt Nam hay nhất.
Một vài người cùng đội bóng, một vài người lạ. Điều bạn muốn nhất có lẽ là để bố thấy bạn hạnh phúc và kiếm được khoản tiền kha khá từ nghề mà bạn lựa chọn. Tất nhiên là sẽ có kẻ khác xen vào nhưng thêm mình nữa là thêm bất công, vả lại, quan niệm như thế sẽ thành thói quen và làm sai trong nhiều việc khác.
Trong sự đối phó với họ và mặc cảm dối trá để có cơ hội viết. Tất nhiên, tôi sẽ chẳng bao giờ đặt chân lên hòn đảo của ông để làm phiền đâu. Tôi không thuyết phục được họ rằng càng để tôi quyết định đời mình, họ càng hạnh phúc.
Tất nhiên là họ không có ác ý rồi. Có điều, người người làm kinh tế, nhà nhà làm kinh tế. Họ bị im lặng, cuồng miệng quá rồi.
Ba năm… Ba năm thì không tính được. Họ không tìm thấy đâu, sẽ không tìm thấy đâu. Như một chương trình diệt virus được cài đặt vận hành theo định kỳ.
Hắn sợ khi đánh mất hoàn toàn cảm giác mặc cảm cũng là lúc hắn đánh mất đạo đức cũng như sáng tạo. Chưa thể biết ai biểu trưng cho Loài Người Để tránh nguy cơ nước mắt có thể trào ra và mẹ trông thấy, tôi chống tay vào thái dương để che.
Cậu mợ ạ, thời gian vừa qua tôi ghi nhận cháu có một số tiến bộ. Cứ muốn cái gì mình cũng phải toàn vẹn, lúc nào cũng phải trung thực trăm phần trăm. Như kiểu nước đang chảy mà bịt miệng vòi vào.