Chơi là làm cho người ta thấy hay khi chứng kiến, lại làm người ta chán kinh. Nhà cao cửa rộng, vợ đẹp, bồ xinh và ma túy nếu cần. Trước khi đến nhà ông ta, tôi miễn cưỡng.
Bạn không nghĩ những sự suy kiệt này do thể thao mang đến. Bạn sẽ thôi ngạc nhiên khi nhận ra đó là sức mạnh tinh thần của đam mê. - Ông đã cố tình cưỡng lại những cám dỗ tôi đưa ra.
Cái giấc mơ nó mất đi thì thôi. Bạn cũng như một người bình thường, dị ứng với hai tiếng nghệ sỹ và cảm giác về sự tai tiếng trong giới này. Không phải bạn không muốn một cuộc sống như thế.
Em sẽ bế con hôn lên trán anh mỗi lúc anh bắt đầu sáng tác. Ở thằng em tôi thì chắc là có một chút, nó là vận động viên và cũng đang ở tuổi hiếu động, yêu thương bị thói quen kìm hãm. Ta không thích nổi cáu.
Họ phải thay đổi chúng thì may ra họ mới có thể đi tiếp những bước nhận thức, gạt bỏ sự đinh ninh với những quan niệm mơ hồ. Bạn như một hình khối kết lại bằng nước muốn sụm xuống thành một vũng và bay hơi đi. Tôi cần làm việc, làm việc chính là sự nghỉ ngơi của tôi.
Nhiều lúc tác phẩm chán người đọc lắm. Rồi bảo: Đấy! Anh vẫn chẳng thể lừa nổi em. Hồi nhỏ, tôi học toán khá giỏi.
Thấy mình như một kẻ ngu si, trơ trọi, chẳng biết làm gì. Bởi vì, tôi hiểu đây là cái nghề mà sự hy sinh là rất cao cả: Vì nước quên thân, vì dân quên mình. Nước mắt tôi lại rơi.
Có điều, khi trực tiếp đối diện với những sự thật phũ phàng đã lường trước, dù chỉ nhỏ nhoi như sự thực này, trái tim tôi luôn bị tổn thương. Sẽ biến cái gông thành cái vòng đeo cổ hạt cườm. Tôi không có bản lĩnh.
Để vớt vát chút kiêu hãnh, họ dễ hành hạ, dúi đầu những người còn cùng cực hơn. Anh cảm thấy mình không còn thật lòng với nó nữa. Hoặc bác sẽ chỉ đọc một chút và gập lại ngay, bác sợ, không thèm đối diện với thứ tà mà, đại nghịch bất đạo này? Cái thứ mà bạn đã cố viết một cách bình thường, chân thật và kiềm chế nhất.
Nên bạn đừng ban phát lòng xót thương bừa bãi. Con nó thì sinh ra trong đó. Anh đang hạnh phúc.