Khoảng thời gian đó cũng không dễ chịu với anh, anh bắt đầu tập hút thuốc – quên sầu, uống rượu – quên buồn. - Người con gái đảm đan là người con gái biết nấu thành thạo món Cháo Điện Thoại mỗi ngày. – “Nè, làm gì mà ngồi chầm dầm một đống như cây đa đầu đình vậy, đi chơi patin với tụi này cho vui không Chíp.
Tsugitaro của ngày hôm nay sớm đã là tấm biển vàng của “Super Pit Tokyu”. Nghĩ sáng tạo đòi hỏi nghĩ tích cực. Cục Ghét bắt đầu cuộc khám phá khu rừng mà cậu gọi là “Hành trình khai sáng nhân loại”.
Hậu nói là dẫn cả bọn đi uống mía, nhưng thật ra lại dẫn cả bọn đi vòng vòng mệt khô cổ họng rồi phán một câu tỉnh nguội: “Ủa, tao nói là dẫn cả bọn đi uống nước miếng mà, đâu phải nước mía, tụi bây nghe nhằm rồi! Cổ họng đứa nào cũng khô cả rồi phải không, vậy là đạt chỉ tiêu đề ra rồi còn gì! he. Khi đó cái ghét gọi là tình yêu. Có những người thích ở nơi đông người mới nghĩ ra nhiều thứ.
Mù màu nhưng thích màu mè. Con sẽ cố gắng ngoan ngoãn và chăm chỉ học hành để không phụ lòng ba mẹ. Gió mùa này lạnh lắm, không biết cô ấy có đấp chăn kỹ không, mình định nhắn tin nhắc nhở mà thôi, không trả lời cũng vậy, mà mắc công mẹ cô ấy cầm điện thoại thì sao, một lần rồi còn gì.
Ghét sự lãng mạn nhưng lại luôn tìm kiếm nguồn cảm hứng từ nó. Năm nay chắc đứa nào cũng đã nhớ đời nên không dễ gì bị lừa nữa. Khi bạn nhìn vào những thứ bạn viết ra, bạn sẽ có nhiều ý tưởng hơn là chỉ nghĩ đến nó.
“Một người dưng rất quen trong tim. Bà cầm chiếc tô sạch sẽ trên bàn chậm rãi bước ra quầy đưa cho bà chủ rồi cúi đầu như một lời cảm tạ rồi bước đi, một hành động mà hầu như không một người khách nào làm. Hôm nay kiểm tra toán một tiết, khi kiểm tra xong, lúc dò lại bài Chíp bị sai một câu.
Bỗng cô nghe thấy tiếng nói: Gã thích cafe một mình, làm việc một mình, nói chuyện một mình. Điều mà ta cảm thấy ray rức nhất là lúc trước đã không dành nhiều thời gian quan tâm mẹ con hơn nữa.
Đó là quán Cà Phê Tình Nhân, nơi mà cô và Lâm Vinh trước đây vẫn thường hò hẹn. Cũng may là nhà không có ai và tôi phát hiện ra sớm nếu không thì xấu hổ chết đi được. Cái thích đó gọi là sự hâm mộ.
…Phải, là anh, chính là anh, giọng nói đó, câu nói đó không lẫn vào đâu được. 1 - Bạn có cơ hội xác định lại kỹ hơn con đường mình đã chọn. Thả hồn một lúc Chíp chợt như bình tỉnh sau cơn mê và tự hỏi: “Mình đang đi đâu thế nhỉ, khùng thật, càng ngày càng khùng mất rồi.
Khi họ bước đi bằng đôi giày nhìn mới toanh, trong lòng họ nhớ như in tên họ của Tsugitaro. - Giờ con đã “đủ ngà, đủ vòi” rồi, ta không còn gì phải lo lắng, chỉ lo cho mẹ con nay ốm mai bệnh, con nhớ chăm sóc bà ấy cho tốt. Ngẫm nghĩ một lúc mẹ Bông nói - Con thấy hai con thằn lằn trên tường nhà mình không?! Nếu chúng giành ăn và cắn nhau đứt đuôi, cái đó gọi là đánh nhau.