Cho nên địa vị người quân tử bao giờ cũng vượt thiên hạ, mà thiên hạ không oán cũng không hờn". Phương pháp đó tuy kém kín đáo, nhưng tâm lý thật sâu sắc. Tôi không hề nói tới bánh của tôi.
Công ty sợ làm phật ý ông vì ông rất cần cho công ty mà lại dễ hờn vô cùng. Tôi tự hỏi đối với loài người sao chúng ta không dùng cách hợp lý đó? Tại sao ta không dùng thịt thay cho roi, lời khen thay cho lời mắng? Chúng ta nên theo anh Pete Barlow: muốn khuyến khích ai thì dù người đó tấn tới rất ít, ta cũng nên khen. Anh cho một người phụ việc lại thế.
Không khi nào tôi quên được câu trả lời của ông: "Một nhà khoa học không bao giờ dám chứng minh một điều chi hết. Thành thử nhiều quá, làm không xuể và xe của ông phải đợi, hàng của ông phải gởi trễ. Nếu chúng ta biết đem ra ánh sáng những tài năng sâu kín của những người ở chung quanh chúng ta, thì chẳng phải là ta chỉ dẫn đạo, cải thiện, phân phát họ mà thôi, ta còn cải tạo họ nữa.
- ồ! Con vật nhỏ này mà làm hại gì ai được? - Dạ, nhưng nó có thể cắn chết những con sóc được! - Thôi thầy, đừng làm lớn chuyện! Bây giờ tôi chỉ cho thầy. Một bữa, ông tới Bạch Cung, phải khi Tổng thống Taft và Phu nhân đi vắng, ông kêu lên từng người đầy tớ cũ và nồng nàn hỏi thăm họ, cả đến những chị phụ bếp cũng được hân hạnh đó. Tôi: - "Thưa bà, xin bà tin rằng tôi ân hận hơn bà vô cùng.
Bạn cũng như vậy mà tôi cũng như vậy. Thuật đó dùng với đàn ông cũng có kết quả mỹ mãn. Trái lại, bạn nên cố tâm gợi lên những vấn đề mà cả hai bên đồng ý.
Chị sửa soạn thật gọn gàng. 4- Biết nghe người khác nói chuyện. Tôi ngạc nhiên nghe chúng vui cười giòn giã.
Tôi tự nhủ: "Ráng làm vui cho anh chàng này một chút, làm cho y nở một nụ cười. Thành thử lần trước chú ấy dọa phạt tôi, mà lần này thiệt tử tế với tôi. Chương 2 Một cách chắn chắn để gây thù oán.
Tôi không biết đánh! Không biết chút chi hết. Bà Tổng thống Lincoln, một hôm, dữ như cọp cái, quay lại mắng bà Grant giữ dinh Bạch ốc: "Sao? Tôi chưa mời mà bà dám cả gan đối tọa với tôi sao?". Cho nên câu chuyện êm thấm.
5- Họ thích cái gì thì bạn nói với họ về cái đó. Sau cùng, được lòng quý mến của bà ta chẳng vô cùng thú hơn là làm cho bà ta tức giận mà tự ái sao. Ta cần phải xử sự như vậy khi nào? Bằng cách nào?.
"Dạ, lần này tôi bị bắt tại trận. Có khi, buổi tối, bà già cô đơn đó thèm khát tình thương, lại quỳ bên ông và xin ông đọc cho nghe những đoạn dịu dàng cảm động, mà ông viết vô nhật ký để tặng bà, 50 năm trước. Rockefeller cũng theo cách đó, khi ông muốn xin nhà báo đừng chụp hình con ông.