Nhưng sự thiệt, thổ dân đó khinh bạn vô cùng. Hơn nữa, trước công chúng, ông còn tuyên bố cho mọi người biết chính Tổng thống đã có sáng kiến mới mẻ ấy. Rồi, mùng một tháng sau, ông Doe lại nhà tôi trả tiền nhà và cho hay, sau khi hỏi ý bà Doe, ông quyết định ở lại.
Phải để cho người khác trút bầu tâm sự của họ ra. Những kẻ đó sướng hơn chúng ta nhiều lắm. Chỉ có một người đại tài mới giữ vững được địa vị đó".
Nhà buôn ở arizona nghĩ rằng ông lớn đó biết điều lắm và biết sự xét đoán của thân chủ là có giá trị. - Coi nhà này tôi nhớ lại nơi tôi sinh trưởng. Nhờ nó (và cũng nhờ sự thanh liêm, nghiêm chính của ông) mà ông được quốc dân ủng hộ, khi ông đề nghị đặt những chế độ mới, thay thế chế độ cũ; lại được uy tín lớn trong những cuộc hội họp trước công chúng, tuy ông diễn thuyết rất dở, lúng túng, không hùng hồn chút nào.
Tôi chỉ dự vào cuộc thảo luận đó bằng cách mỉm cười, nhún vai và làm vài điệu bộ. Hãng Chrysler đóng một chiếc xe hơi riêng cho Tổng thống F. Nếu bạn không đồng ý với họ, tất bạn muốn ngắt lời họ.
Rồi lửa bén tới lá khô, leo lên cây. Bà nhất định không bao giờ để cho ông ở một mình hết, luôn luôn sợ ông có ngoại tình. Như một văn sĩ đã nói: "Đàn bà đào huyệt chôn hạnh phúc gia đình bằng nanh vuốt của họ".
Ông bèn cho gọi một người giúp việc ông là ông James L. Tôi đã chứng tỏ rằng ông ấy lầm. Vậy, muốn cho người ta nghe theo bạn, bạn phải làm đúng quy tắc thứ mười một:
Khi ông Adamson tới, viên kiến trúc sư dặn: Ông Eastman bận việc lắm. Đem giải phẫu bộ óc, thì có một nửa số người điên cũng bình thường như óc chúng ta. " Có cả hàng ngàn người bán dạo, lang thang khắp phố phường, mỏi mệt, thất vọng, lương ít.
Ráng sức lắm mới giữ được nụ cười trong cả bữa tiệc mà tôi đau khổ như bị hành hình vậy. Tại sao quả quyết tranh biện với ông ấy? Đừng gây với ai hết". Tôi hỏi thí nghiệm như vậy để chứng minh điều chi.
Rồi ông khen không ngớt miệng: "Thiệt tuyệt; chỉ cần ấn cái nút là xe chạy, chẳng khó nhọc chút chi hết. Đứa nhỏ khoe, khua muỗng trong cái soong: "Ba, ngó này! Hôm nay, chính con nấu cháo". Nhớ được tên đó, đọc nó được một cách dễ dàng, tức là khen người đó một cách kín đáo và khôn khéo.
Những tai họa đó có thiệt hay tưởng tượng cũng vậy, loài người bao giờ cũng thích được người khác thương tới mình: nhưng các bà về phương diện đó thì khác hẳn và các đức lang quân, xin nhớ kỹ điều đó cho. Tôi liền viết lên tời giấy câu này: "Thưa các Ngài, tôi xin lỗi các Ngài; tôi đau cuống họng nói không ra tiếng".