Hãy hình dung bạn đang ngồi trong một căn nhà lụp xụp, bẩn thỉu (Den). Tình huống này xảy ra ở hầu hết các cuộc trò chuyện. Sự phong phú – sự xuất hiện – Sự phong phú các loại thông tin phức tạp đã dẫn đến sự xuất hiện các nhà tư vấn.
Và với bà ta, cách tốt nhất là trả tiền dạy cho tôi để học cách “cải thiện trí nhớ”. C (Before Christ – trước công nguyên) và A. Bạn chỉ cần nhận thức được rằng bạn đang chuẩn bị gặp một nhóm người mới và bạn cần cố gắng nhớ tên của họ.
Thời gian trôi qua, có thể bạn sẽ cảm thấy mình đang bơi trong một đống sách vở. Nhiều người cho rằng vùi đầu vào sách vở trong một khoảng thời gian dài sẽ có hiệu quả. Nó thúc đẩy động lực và trách nhiệm của các nhân viên, góp phần trực tiếp vào việc giảm chi phí và tăng sản lượng.
Chúng ta không quên gọi lại cho Suzie, không quên trả đĩa DVD cho cửa hàng. Hãy xem lại những ví dụ bạn đã thực hiện, đảm bảo rằng bạn đã tài hiện các từ ngữ đó bằng các hình ảnh sống động và tạo ra mối liên hệ trong tâm trí của bạn. Bởi vì chúng ta chưa thật sự chú ý.
Tôi liền xóa ngay tên anh ta khỏi trí nhớ của mình và cẩn thận đóng đinh vào lốp xe BMW của anh ta. Bệnh nhân: Bác sĩ ơi, tôi không thể nhớ bất cứ thứ gì. Cho nên bạn cần nắm vững và ghi nhớ nó.
Hãy tiếp tục các công việc hằng ngày của bạn và quên sự việc này đi! Điều này cũng tương tự với các cuộc hẹn, các nhiệm vụ chưa hoàn thành hay các yêu cầu chưa được thực hiện mà bạn đã quên mất. Hãy nhớ rằng, chúng ta đang bàn luận về một thực tế là không có “trí nhớ kém cục bộ”. Vẻ đẹp của ngôn ngữ nằm ở chỗ các từ ngữ được sáng tạo từ rất nhiều nguồn khác nhau.
Ở một thời điểm nào đó trong cuộc sống, chúng ta thường xác định một điểm dừng cụ thể mà ta tin rằng khả năng nhớ của chúng ta đã cạn kiệt. Nước sẽ không thấm nhanh hơn chỉ vì có nhiều nước trong bình lọc. Nếu bạn làm như vậy thì khi bạn cần đến bản báo cáo này, bạn sẽ phải xem xét thật kĩ tất cả các bản báo cáo đã lưu cho đến khi bạn vô tình tìm thấy nó.
Đó là điều đáng tiếc duy nhất. Cho nên bạn cần nắm vững và ghi nhớ nó. Vì vậy, nếu điều gì đó bị tách biệt khỏi các thứ khác thì tức là nó “dis-connected” – bị tách rời.
Tôi phải nói về sự cần thiết phát triển một thái độ tích cực hướng tới người khác mà chúng ta muốn nhớ tới. Họ đang hốt hoảng trong vòng quay và kêu cứu thảm thiết. Chúng ta không nghĩ gì đến nhiệm vụ nhớ tên mọi người.
Như chúng ta đã nói lúc trước: “Così fan tutti” – “Họ đều làm thế”. Người Roman coi trí nhớ là một tài sản vô cùng quan trọng. Năm vật dụng luôn tồn tại trong mỗi căn phòng ở ngôi nhà của chúng ta là gì?!