Trong khi củi cháy lách tách trong lò sưởi, người ta mời tôi đánh bài bridge. Bà Tổng thống Lincoln, một hôm, dữ như cọp cái, quay lại mắng bà Grant giữ dinh Bạch ốc: "Sao? Tôi chưa mời mà bà dám cả gan đối tọa với tôi sao?". Không, ông gợi tới một tình cao thượng và tế nhị: lòng muốn che chở trẻ em.
Chưa bao giờ người ta nghe ông khen những người giúp việc ông như vậy. Giọng chàng tốt; chủ nhật hát ở nhà thờ và thỉnh thoảng hát trong những lễ cưới để kiếm vài mỹ kim. Nhưng chúng ta lại rất thường xử như vậy với những người gần ta nhất, thương yêu ta nhất.
Lão Tử cũng đã đem ra dạy học trò. Ông không cần ai khen ông hết; ông chỉ muốn sao có kết quả là được. "Vậy xin ông gởi ngay cho chúng tôi những điều nên biết về chương trình và thời biểu.
Ông Gaw, từ đầu đến cuối trầm trồ khen máy móc, phương pháp làm việc và giảng giải tại sao ông cho là hơn những nơi khác. Sau khi đọc tiểu sử các danh nhân hiện đại, cậu viết thư cho nhiều vị yêu cầu họ cho biết thêm những chi tiết thuộc hồi thơ ấu mà tự điển không ghi chép. Ông cũng hiểu vậy chứ?
Ai chế giễu ông rằng dùng đồ lòe loẹt vô dụng đó để thưởng những người đã nhiều lần vào sanh ra tử với ông, ông đáp: "Loài người vẫn bị cai trị bằng những đồ lòe loẹt đó". Cho nên khi thấy một bọn trẻ quây quần chung quanh ngọn lửa trại, tôi lại gần nói: Rất khôn khéo và lễ phép, ông không bao giờ chỉ trích việc nhà cửa hết.
Roosevelt được quốc dân bầu làm tổng thống. Xin các bạn nghe chuyện ông J. Điều đó ai mà không biết, can chi phải nhờ tới ông.
Hết thảy chúng ta chẳng như vậy ư? Và ông khách hàng bực tức, người làm công bất bình, ông bạn mất lòng. Đây tiền sửa chúng tôi tính như vậy đây. "Kích thích thị giác và óc tưởng tượng của họ".
kể lại: "Lúc đó, trong phòng im lặng như tờ, không khí lạnh ngắt như băng. Tôi bảo bà bạn tôi rằng đồ tốt không bao giờ mắc hết, và muốn có những đồ thượng hạng, có mỹ thuật mà trả giá "bán sôn" thì được đâu, vân vân. Sau này người đó có hiểu rằng câu trả lời "không" đó là vô lý, cũng mặc! Người đó không thể đổi ý được, vì lòng tự ái của họ.
Bà Dorothy Fay thuộc phái thượng lưu ở Long island kể rằng: "Mới rồi, tôi mời vài người bạn lại dùng bữa trưa với tôi. Khi ông về rồi, tôi nhiệt liệt khen ông. Al Smith cũng như Charles Schwab, như Platt, biết rõ năng lực vô biên của sự khêu gợi tức khí.
Al Copone, tên đầu đảng ăn cướp đã làm cho châu thành Chicago kinh khủng, cũng nói: "Ta đã dùng những năm tươi đẹp nhất trong đời ta để mua vui cho thiên hạ, vậy mà phần thưởng chỉ là bị chửi và bị săn bắn như con thú dữ". Tôi muốn hỏi ý kiến anh. Như tên tướng Al Capone chẳng hạn.