Bởi vì, con còn phải lo trang trải cuộc sống từ số tiền lương rất eo hẹp đó. Vào thời đó, Cyrus, một trong những vị vua có tham vọng chinh phục các vương quốc lân cận, thể hiện ý đồ xâm lược Babylon. Con thấy mình là người thật diễm phúc đã được cha truyền thụ cho những kinh nghiệm quý báu ấy:
Sau này tôi mới biết được, những tấm thảm ấy là do bà vợ của người chủ trang trại kia dệt nên. Cuộc sống của con chỉ đếm được từng ngày. Tôi thường mua những chiếc áo đẹp, sang trọng để tặng vợ tôi.
Còn nếu trường hợp nhà vua không mua, chúng ta vẫn có thể bán đồng cho những người đúc khiên, làm tượng… Ông không nhìn được cảnh họ đánh đập người nô lệ, mặc dù ông nghe rất rõ tiếng kêu thét thảm thiết của người đó. Nhưng nhìn vào ông lúc này, những người thân cận đều cảm nhận được ông đang có nỗi lo lắng nào đó trong lòng.
Vì thế, cháu đã đủ khả năng để nhận một trách nhiệm nào đó. Đó là những nô lệ của nhà vua. - Lạ thật! Lạ thật! Anh đang nói gì thế nhỉ? Từ trước đến giờ có ai tìm đến người cho vay vàng để xin lời khuyên đâu.
Bởi vì, anh ta không hề có một chút nỗ lực nào trong công việc. - Làm việc nhiều để được cái gì, hả Megiddo? – Zabado chen vào. Sau cùng, khi ông đã thành thạo công việc nướng bánh, ông ấy đã dạy cho ông biết cách làm bánh mật ong.
Ta hoàn toàn đặt niềm tin của mình vào ông ấy. Dù có khả năng dành dụm nhiều hơn một phần mười số tiền kiếm được, bạn cũng nên tạm bằng lòng với tỷ lệ này. Vừa lúc đó, trong không trung chợt có tiếng chuông vẳng lại.
Ta sẽ nói cho cháu nghe những điều cháu đang muốn biết. Do quá lo lắng, ông ấy đã đưa ra mức giá rất thấp so với giá thông thường rao bán một con cừu. Cách đây bốn mươi năm, Sharru Nada đã từng ganh tỵ với những con người này! Ông ước gì mình được thay thế chỗ của họ! Nhưng sau bốn mươi năm, địa vị của ông và họ thật khác hẳn.
Đó là năm quy luật của vàng cha đã hào phóng tặng cho con. Có thể vào cuối buổi chiều, số nô lệ còn lại sẽ bị bán cho người mua nô lệ của nhà vua. Mặc dù cho họ vay không nhiều hơn một hào, nhưng tôi cũng lấy một vật gì đó để làm bằng chứng.
Anh buộc phải ngồi đây và uống nước lạnh trong khi Dabasir ăn ngấu nghiến cái đùi dê thơm phức. Vậy là sáng hôm sau, con bò đực bèn nằm lăn ra đất theo lời khuyên của con lừa. Họ nhao nhao bên tai của Tarkad và đẩy anh ngồi xích vào bằng những cái đùi dê béo ngậy đang ăn dở trên tay.
Nhờ vào họ, một mặt anh có thể học hỏi, tiếp thu nhiều kinh nghiệm, mặt khác số tài sản của anh không những được an toàn mà còn sinh ra lợi nhuận. Có lẽ đã trải qua nhiều kinh nghiệm cay đắng, nên tôi cảm thấy đầy hy vọng và tin tưởng vào cuộc sống sau này. - Tâu bệ hạ! Thần chỉ là người đầy tớ hèn mọn của bệ hạ để Người sai khiến.