“Tôi muốn trở thành một nữ diễn viên múa ba lê vĩ đại, nhưng tôi không biết mình có năng lực hay không”. Khi hệ thống đẳng câp gây nên sự xáo động trong xã hội ,oomg đã sáng lập nên « Samathuvapuram »,nơi mà mọi người dân thuộc cá tầng lớp xã hội ,tôn giáo và cộng đồng khác nhau có thể chung sống với nhau. Đừng bao giờ chấp nhận câu trả lời “Không”! Và nếu bạn đã từng bị dồn vào chân tường hoặc cẳm thấy mình gục ngã và bị đẩy ra ngoài cuộc, hãy luôn ghi nhớ bạn chỉ đang ở trên một chỗ cong trên đường và đó không phải là chỗ kết thúc.
Ngay từ lúc nhỏ, cha ông đã dắt ông đi ăn xin. Những người thành đạt có một phương thức rõ ràng mà dựa vào đó họ đi đến những quyết định đúng đắn. Năm 21 tuổi, ông được chuẩn đoán là chỉ sống được hai năm rưỡi nữa.
Họ bảo: “ Bà đã đến sai chỗ rồi”, và bắt đầu kể với bà những bi thảm đã sảy đến với họ. Đó chính là lúc ông chính thức lấy tên Hồ Chí Minh, nghĩa là “ Người soi sáng”. Nhưng đối với Kim, mọi sự không dễ dàng.
Maznah đã điều khiển một công ty có tiếng tăm hơn cả. Họ đã sử dụng các thiết bị của xưởng sữa chữa xe đạp của họ để chế tạo ra chiếc máy bay đầu tiên . Tôi sẽ kết thúc chương này bằng cách tặng bạn đọc một bài hát tuyệt mà tôi đã nhặt được ở dọc đường, để nhắc nhở bạn rằng dù bất cứ điều gi sảy đến với bạn, bạn vẫn được ban phúc lành nhiều nhất.
Dù bị ông bà và cha tôi đánh đập và la mắng, mẹ vẫn cứ nhẫn nhục và phục tùng họ. Đó là một công ty có hơn 50 cổ đông, và trên hết, chúng tôi muốn mọi người đề trở thành cổ đông và làm việc cho chính mình. Điều này rất đúng,thế mà nhiều người trong chúng ta không nhận thấy.
Nhiều năm sau, khi đoàn ba le ngày trước đến thị trấn, cô đi xem và khi rời khỏi nhà hát, cô va phải nhà biên đạo múa khi xưa giờ đây đã 80 tuổi. Điều này dẫn đến mặt trái của vấn đề , đó là khi một người có được việc làm rồi, anh ta lại sợ mất việc. Ngày nay, ông được xem như là một trong những người giàu nhất thế giới.
Một cái tên hay tuyệt! Vào thời điểm năm 1976, 60 đồng RM (16 USD) là một số tiền tương đối lớn đối với một sinh viên. (Nếu họ muốn học cao hơn họ phải tự trang trải học phí) Vì vậy, tất cả tụ tập lại và đến tìm vị tu sĩ để xin lỗi ông.
Suốt nhiều tháng trời tôi phải sống nhờ mì gói: điểm tâm, ăn trưa, ăn tối, tất thảy đều là mì gói! Tôi lại phải quay về sống trong căn phòng thuê chật hẹp. Đang phát nửa chừng, chương trình đột ngột bị một thông báo quan trọng cắt ngang. Bánh pizza của bà được nổi tiếng ở BăngKok đến nỗi,người ta gọi bà là “quý bà pizza”.
Không chỉ đèn xanh mới tốt. ở tuổi 52, vị giáo sư người Anh bị bại liệt vì bệnh tế bào thần kinh vận động và cơ bắp bị teo, được đánh giá là nhà vật lí lí thuyết sáng chói nhất sau Eibstein. Ở Paris ông sống trong một buồng ngủ rất nhỏ( khoảng 9 met vuông) chỉ vừa đủ cho một người sống.
Kết quả là chúng ta đã tự đánh mất sự năng động và tinh thần mạo hiểm của mình . Phải chăng là một sự trùng hợp khi cả hai cường quốc kinh tế hùng mạnh nhất hiện nay là Nhật và Đức đều là 2 quốc gia bại trận trong chiến tranh thế giới thứ 2?Có lẽ thất bại có một giá trị thật sự! “Mỗi ngày tôi hút ba gói thuốc lá” bà cụ trả lời.