Những bản sao của sự quỷ quyệt và tàn độc. Nghe nhiều rồi thấy điếc tai. Họ cũng đủ tự trọng để tự lực cánh sinh.
Điều mà anh muốn thú nhận là anh cảm thấy mình thật nhỏ bé trước em. Dùng cứt thì không hay lắm. Đây là lần thứ hai tôi khóc trước mẹ.
Nhưng mẹ thì lúc nào cũng bận. Chỉ có một cách để giữ danh dự là làm cho chúng chùn bước. Cháu phải sống cho ông, cho các cô chú, anh chị và rất nhiều người khác nữa…
Tôi tống vào thùng rác. Thế thì nổ bố đầu còn gì. Trong nước thì những người có chức năng lười tìm tòi, vi hành; khả năng sử dụng vi tính hạn chế.
Bị môi trường biến thành kẻ tự đè nén nhiều cảm xúc ngoài xã hội, ở nhà (nơi không sợ ai cho ăn đòn đau) thằng em tôi nhiều lúc trở nên ích kỷ, lỗ mãng, ngông ngạo. Còn tôi không phải viết những điều tôi không thích. Mình nghĩ, nếu im lặng, đồng chí ấy sẽ day dứt về câu đùa sắc lưỡi.
Nghĩa là không đứng trên người khác. Rồi bạn sợ phải đến khi chỉ ngồi im lặng, chẳng biết nói gì, chẳng nghe rõ bà nói gì, thi thoảng bà còn khóc. Cũng là để thăm dò phản ứng.
Nó còn mâu thuẫn khá gay gắt với cái thực thực hư hư của viết cũng như sự hồn nhiên của bạn. Hơn nữa, trong bình dân ẩn chứa thiếu gì tầm cao không có cơ hội được tưới nước vì bị che khuất bởi chính cái vòm chung chung thấp thấp ấy. Vụ 11 tháng 9, vụ cháy ITC không làm tôi kinh ngạc.
Và có thể, tôi là người mà bạn được thuê để khóa mõm. Nhiễm thói ấy mất rồi. Nếu mai này có dịp làm phim, tôi nghĩ, đó là một cảnh quay không tồi.
Bởi vì, nếu họ ác thì mục đích tối thượng của họ sẽ là bá chủ thế giới. Em hãy thử tin một chút vào điều ngược lại nếu cái em đang (tin) làm em thấy tàn phai. Ngoan ngoãn lại cũng là chơi.
Và tha thứ cho những cái không hay của nàng. Tôi cứ tà tà gạt chân chống. Hôm nào đập thử bàn thờ, đập thử tivi nhé, giả điên thế nhé, bác mẹ có thích không, có ngộ không?