Bj Teens

Gấu đi đi chơi với gia đình thanh niên ở nhà nện bạn thân cô ấy

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tôi làm trong năm phút. Không quá kiêu hãnh mà cũng không chìm sâu vào mặc cảm. Đừng ví ta với sự chung chung của số đông.

    Bạn bắt đầu giở miếng im lặng của mình ra. Một công việc bàn giấy ổn định, thu nhập cao, những cơ hội đi nước ngoài, những bữa cơm cao cấp, những cuộc đi chơi bên những gia đình đầy đủ và biết điểm dừng trong cuộc đua tranh, những bà mối mát tay… Mọi thứ đều chờ đợi bạn nếu bạn chịu khó nghe lời. Chứ không phải hắn leo lên giời.

    Cửa ải đầu tiên là bác trông xe. Thực hiện xong được tâm nguyện tiếp theo này, có lẽ bạn có một chút bình thản để chơi cuộc chơi của họ. Là tỉ mẩn, là ào ào.

    Cậu em dẫn tôi đi vào chỗ dành cho nam giới. Tại sao phải mệt thế nhỉ? Hóa ra trong những lựa chọn diễn đạt nội tâm, vì lười tra từ điển định nghĩa hoặc không mấy tin tưởng vào chúng (những từ nhạy cảm, chúng đã được định nghĩa chung cho cả thế giới đâu), hắn hay bị lẫn lộn giữa sáng tạo, nghệ thuật và đời sống. Chẳng vay chẳng nợ ai trên đời cả.

    - Tôi muốn ông viết một câu chuyện khuyến khích những người như ông cụ nhà tôi nên đầu hàng thần chết thật sớm để đem lại hạnh phúc cho con cháu. Và dần hình thành được nhiều cái trong đầu. Thử xét lại một chút thì tạo hóa cũng chơi thật ác khi cài vào con người bộ óc, cái tạo ra những thứ biến chính con người thành nô lệ, khi nó chẳng có cớ gì mà không được tự do.

    Mà trong đời sống thì lờ mờ thế nào nhưng thả vào câu chữ thì lại đổi màu hết sức thú vị. Bạn lại tự hỏi mình trên con đường sao bạn không thấy lo lắng hay ăn năn trước cái tin ấy, bạn chỉ nghĩ đến cái có thể xảy ra với mình. Tôi bảo: Vì biết mày về phe anh anh mới làm thế, không thì đố ai biết.

    Tôi viết chữ BÀI LÀM theo ông ta dạy. Và lại thấy quyển sách bị xé. Bên tai loáng thoáng những điệp khúc trong bài hát làm người của bác.

    Trong mơ, có lẽ bạn suy nghĩ chậm chạp và cảm nhận hình ảnh lờ đờ hơn bình thường. Mặc dù những cơn đau càng ngày càng ra sức ngăn cản chúng. Một giọt rơi xuống sách.

    Bất hạnh thay, sự phong phú thuộc về muôn loài nhưng không nhiều cá nhân nạp nổi nó vào người. Dù có lúc bác nhận ra rằng sự hy sinh mòn mỏi và sai phương pháp của bác nhiều lúc có làm ai hạnh phúc hơn đâu. Sao lại xé sách hở con.

    Rồi từ ngày vợ ốm, nhà văn phải dùng hết số tiền dự định cho cuộc đổi đời. Mà nô lệ thì khó mà không giống chủ. Để không khóc, phải cười thôi.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap