Ông sinh năm 1881 ở Tây Ban Nha. Từ các phát biểu của họ, chúng ta biết rằng những con người kiên trì được làm từ loại chất liệu gì. Một thứ nữa cũng là một phần của tuổi thơ chúng tôi, đó là “kết phe”.
bà phải đương đầu với các thử thách,vừa kiếm tiền để thực hiện cuộc thám hiểm của mình ,vừa kiếm tiền để nuôi con . Họ không gán những hình ảnh tiêu cực cho những điều mà họ không làm được. “Bí mật của thành công không phụ thuộc vao kết quả, vậy hãy làm hết sức mình và hãy để cho kết quả tự “chăm sóc” lấy chính nó.
Nhưng dù thế nào đi nữa, điều đó cũng dẫn đến kết cục là sự sỉ nhục mà xã hội “dành cho” sự thất bại, điều này dẫn dắt ta trở lại với những gì tôi đã nhắc đến trong chương trước – xã hội đã áp đặt một giá trị hết sức thấp kém và tiêu cực lên kinh nghiệm thất bại. Bà tuyệt vọng đến nỗi các nhân viên phải cho bà mượn một ít tiền để mở lại cửa hàng. Để nuôi sống gia đình suốt thời gian Singapore bị Nhật Bản xâm chiếm, ông đã gắng sức làm mọi thứ - từ làm việc cho Cục tuyên truyền Nhật Bản, mua bán hàng chợ đen, bán bánh ngọt, thậm chí làm cả kẹo cao su để bán.
Nhưng nếu hiểu được điều đó, bạn sẽ thấy sự khác biệt. Mỗi buổi sáng thức dậy đừng quên là ta phải hình dung trong đầu mình những hình ảnh con người đã thành công mà ta muốn trở thành. Ngày chồng bà trao chìa khóa cho bà cũng là ngày một Balbir mới tái sinh.
Đây là một quan niệm hết sức sai lầm. Bạn sẽ không phải là người đầu tiên trên thế giới nếm trải điều đó đâu. Đó chính là lúc ông chính thức lấy tên Hồ Chí Minh, nghĩa là “ Người soi sáng”.
Ông không có tài sản riêng nào ngoài chiếc đánh máy hiệu Hermes. Ngày tháng trôi qua, cuối cùng cô gái cũng sinh ra đứa trẻ. "Đó là thước đo cuộc đời của người đó ,là số đo năng lực thành công của anh ta .
Không hoàn tất được, bạn là kẻ thất bại. Họ liếc nhìn tôi và hỏi: “ Cô hoa hậu Malaysia bé nhỏ, cô thì biết gì nào?”. Vâng, tôi xin lặp lại: đau đớn, rắc rối và đau khổ là điều không dễ chiu chút nào nhưng lại là một phần thiết yếu của cuộc sống.
Sau đó, ở tuổi 17, ông là nười bán hàng cho một cửa hàng bán đồ kim loại. Một người thành đạt có thể chứng thực điều này . Nó cũng có những lúc ảm đạm và đau đớn.
Ở trường, sinh viên bị gây áp lực phải đạt điểm cao để có thể kiếm được việc làm. Nhưng nhiều người trong chúng ta lại không hiểu được điều này . Nếu không có cách nào, cớ gì phải lo lắng”.
6 tháng, rồi 9 tháng trôi qua, tôi vẫn chưa có việc làm. Bị đánh bại khi tranh ghê ở thượng nghị viện năm 1855. Không hiểu sao, trong số 36 ghế với hơn một trăm ứng viên tranh cử, tôi giành được số phiếu bầu cao thứ ba! Tôi hơi căng thẳng và lo lắng vì không hề biết một người trong hội sinh viên cần phải làm gì.