8/ Albert Fall, thành viên trong các nội các của tổng thống, đã được ân xá để chết ở nhà. Các tế bào trong cơ thể ta không đủ khả năng dùy trì sự phát triển mà không chết. Khi cả ba đứng chết lặng nhìn đám cháy ngùn ngụt ấy, ông mỉm cười và nói: “Vậy là tất cả những sai lầm của chúng ta đã ra đi! Giờ đây, ta có thể bắt đầu lại từ đầu!”.
Tiền lương tăng cũng không thể ngăn cản ông thực hiện cú nhảy tiếp theo. Với những người khác nhau thì Hishuddin Rais lại có ý nghĩa khác nhau. Có phải điều này nghe rất thực tế chăng? Chắc chắn là không thế rồi.
“Người duy nhất không mắc sai lầm chính là người không hề làm gì cả. Một số nhân chín nhanh hơn các nhân khác, một số thì không thế. Dù chỉ học ở trường ba tháng, ông đã trở thành một nhà phát minh vĩ đại nhất mọi thời đại.
Dường như chẳng còn vấn đề gì khác nữa. Đó là sự thật-hãy thử hỏi thợ kim hoàn,họ sẽ cho bạn biết. Vào thời ấy có một người tên là Philip Reis là người không thừa nhận rằng Bell là người sáng chế ra điện thoại.
Họ xuống một tỉnh ở nam Thái Lan, nơi được gộ là Hatyai để bán thịt heo và xuất khẩu mì ăn liền sang Penang, Malaysia. Bà cũng điều khiển một chương trình kéo dài 2 ngày có tên “Liệu pháp tâm linh và thể xác” trước công chúng, hướng dẫn làm cách nào để tâm linh có thể giải quyết các vấn đề về thể xác. Không biết làm gì, sau khi nghe lời khuyên của người bạn thân của mẹ, bà quyết định trốn sang Thái Lan, nơi 4 người dì của bà đang sinh sống.
Tôi mong rằng quyển sách này sẽ khởi xướng một quan điểm khác về sự thất bại và trả lại giá trị thật sự cho nó để xóa sạch sự khiếp sợ thất bại còn đang lởn vởn trong tâm trí chúng ta. Ông bị bắt và bị giam trong các nhà tù quân đội trong 7 năm và 7 tháng (trong đó có 24 tháng bị biệt giam). Lại thất bại trong kinh doanh năm 1833.
Nếu nguyên nhân đúng đắn, hợp lí và vững chắc, kết quả như mong đợi là điều tất yếu sảy ra. Do đó, vòng luẩn quẩn cứ tiếp tục. Mỗi ngày, sau giờ lên lớp, tôi ở kì một mình trong căn phòng thuê nhỏ bé của mình.
Khi ta không có nó, ta không có cảm giác sợ hãi như thế vì ta chẳng có gì để mất cả. Nếu có được quá dễ dàng thì ai cũng có nó cả. Edmund Hilary đã thất bại trong con mắt nhiều người vào năm 1951 và lại thất bại vào năm 1952 trong việc chinh phục đỉnh Everest.
Có lẽ tuổi tác có một tác động tương xứng lên sự hiểu biết. Hãy chú tâm vào việc xây dựng tương lai trong hoạt động kinh doanh của mình và cứ để thời gian trôi qua. _NEW STRAITS TIMES NGÀY 15 THÁNG 5 NĂM 1994
Bà tham dự tất cả các hội thảo về động cơ thúc đẩy và các khóa học về quản lý kinh doanh. Không biết có phải vì đó là cách buôn bán của ông hay vì chúng tôi chỉ là những kẻ ăn bám mà ông đối xử bất công với chúng tôi khi ông dành toàn phần thịt ngon nhất cho khách hang và để cho chúng tôi toàn những mẩu vụn không ai thèm mua. Điều quan trọng với bạn là phải tống khứ nỗi sợ hãi không có việc làm, hãy phân tích lời phát biểu này và bạn sẽ thấy một chân lí nào đó: