Nghị sĩ Kegauver có vẻ như thất vọng hoàn toàn về câu trả lời của Stengel, ông ngó tới ngó lui tìm một người nào khác để được nghe một câu trả lời ưng ý hơn. Stengel trả lời tỉnh rụi: Ồ, có đấy thưa ngài. Cứ như một giấc mơ! Tôi có một công việc mới, một chương trình mới và, ô là la, cả một cái tên mới.
Trong bất kỳ cuộc phỏng vấn hay cuộc trò chuyện nào (Phỏng vấn xin việc, phỏng vấn với giới báo chí, hay trò chuyện trên truyền hình…), hãy luôn giữ thế chủ động. Nhưng tôi lại nhìn vấn đề theo một khía cạnh khác. Nhất là khi họ bị động vì sự quá nổi tiếng của anh ấy (hay cô ấy).
Bạn biết không, tôi đã tự nghiệm ra điều này: Tôi chẳng bao giờ học được cái gì khi tôi đang nói. Bắt chuyện với người khác phái sao cho không nhút nhát mà vẫn giữ được sự lịch lãm quả không dễ dàng. • Bạn học hỏi được gì từ những người khách thú vị nhất và chán nhất
Tôi có tính tò mò về mọi thứ, nên khi đi dự tiệc tôi luôn hỏi câu: Tại sao?. Biết rõ lúc nào cần nhấn mạnh. Thế nhưng ông đã làm một việc mà không phải ai cũng dám làm.
Trong đó ông đặc biệt nhấn mạnh: Hãy hỏi những điều mà người ta thích trả lời. Bất cứ ai cũng có thể trả lời và tranh luận sau câu hỏi giả định của bạn. Thang máy lại ngừng hoạt động, nên không thể nhờ sự trợ giúp của những người bên dưới.
Mặt trời chiếu những tia nắng chói loáng đẹp vô cùng, phủ tràn trên mặt kính. Tổ chức này thường thích đưa ra những vấn đề tranh luận thú vị đề cập đến cuộc sống con người, khuyến khích sự động não và tư duy logic. Yếu tố này bao giờ cũng cực kỳ cần thiết, không chỉ trong công việc mà trong bất cứ tình huống trò chuyện nào.
Perrot phủ nhận việc ông ta quan tâm đến kỳ tranh cử tổng thống. Tôi càng gây chú ý hơn khi nói những lời quả quyết: Và một điều nữa, nếu chúng ta nghe theo những lời của ngài Sullivan, nếu chúng ta chú ý những tấm biểu đồ, tranh ảnh minh họa và làm theo những gì ông ta nói, và nếu mọi việc diễn ra đều như ý thì nạn phạm pháp sẽ bị bật ra khỏi nước Mỹ. Vấn đề ông nêu ra tạo nên một không khí tranh luận sôi nổi.
Edward Bennett Williams, một trong những luật sư tài danh nhất nước Mỹ có lần nói với tôi rằng ông rất quan trọng ngôn ngữ điệu bộ (Body language). Nhưng đáng tiếc đó chỉ là vai diễn trên sân khấu… Lát sau Sinatra có vẻ như tình cờ bước lại gần bàn của Don.
Thật ra, tôi đồng ý là những từ ngữ trên thỉnh thoảng chúng ta cũng cần dùng để nhấn mạnh câu nói. Bạn biết không, sáng nào tôi cũng đứng trước gương và cười tươi rói:Chào Larry, hôm nay cậu khỏe không? Có gì vui mà cười tươi thế?. Làm được việc này cũng có nghĩa là bạn đã thành công bước đầu trong giao tiếp.
Bạn không có tiền ư? Tôi sẽ nói miễn phí. Không khí hội nghị rất sôi động. Khi được hỏi về những điều không như ý muốn, thái độ của bạn thế nào? Bạn có hóm hỉnh như John Lowenstein? Đừng phủ nhận thực tế, hãy nhìn thẳng vào nó và cười với nó.