Bj Teens

Vào nhà nghỉ trú mưa với quản lý nữ, cậu nhân viên đươc “húp”

  • #1
  • #2
  • #3
  • Cái mà bạn xem là tương lai vốn chỉ là một phần bên trong trạng thái ý thức hiện giờ của bạn. bạn thấy cõi thiên đường thấp thoáng đằng kia, nhưng lại không được phép cư ngụ ở đó, và rồi chỉ thấy mình vẫn ở lại cái thân xác tách biệt này. Để cho tình yêu triển nở, ánh sáng hiện trú của bạn cần phải đủ mạnh để bạn không còn bị khống chế bởi chủ thể suy nghĩ (tức tâm trí) hay bởi cái quầng chứa nhóm đau khổ, và nhận lầm chúng là con người bạn.

    Không vật gì có thể hiện hữu mà không có không gian, vậy mà không gian lại là cái không một vật. Đến tuổi ấy, nó vẫn sống động mạnh mẽ không suy siểng chút nào cả. Nhiều người lợi dụng rượu, ma tuý, tình dục, thức ăn, công việc, vô tuyến truyền hình, hay thậm chí mua sắm làm thuốc gây mê trong nỗ lực bất thức nhằm xua đi nỗi khó chịu căn bản này.

    Bạn lại là tâm trí con người, nhưng giả vờ là con người đích thực, tương tác với một tâm trí khác, cùng nhau đóng một vở bi kịch gọi là “tình yêu”. Bất hạnh thay họ lại lệ thuộc vào một hoạt động đặc biệt để được hiện hữu trong trạng thái đó. Bạn chỉ đề cập đến quá khứ khi nào nó tuyệt đối thích hợp với hiện tại.

    Các dạng sống cá biệt hiển nhiên không quan trọng cho lắm trong cuộc chơi này. Có lẽ buổi hội thảo kế tiếp sẽ có câu trả lời, có lẽ là loại kỹ thuật mới ấy. tình yêu của bạn không nằm bên ngoài; nó nằm sâu thẳm bên trong bạn.

    Khi bạn thấy thương xót cho bản thân, đó chính là bi kịch. Dĩ nhiên, không có gì bảo đảm rằng anh ta sẽ lắng nghe, nhưng nó đem lại cho anh ra một cơ hội tốt để hiện trú và chắc chắn phá vỡ được cái chu kỳ điên rồ không chủ ý thực thi các khuôn mẫu cũ kỹ của tâm trí. Nó không pải là một công trình (work) như chúng ta đã biết từ nhiều thiên niên kỷ qua.

    Hãy tạm gác vâng phục lại một chốc. Ngược lại, là một bộ phận của tâm trí có tính nhị nguyên, các xúc cảm lệ thuộc vào qui luật đối đãi. Theo đạo Kitô, lối tu tập này thường được gọi là khổ tu.

    Vì thế, ai có thể đoán trước được bạn sẽ làm gì? Ông muốn ám chỉ điều gì khi nói đến các mức độ ý thức mê muội khác biệt nhau? Phút trước đây khi ông bàn về Khoảnh khắc hiện tại vĩnh hằng và tính phi thực của quá khứ và tương lai, tôi thấy mình đang ngắm nhìn cội cây bên ngoài cửa sổ kia.

    Nhưng tôi thắc mắc không biết liệu bạn có đang tự lừa dối mình hay không. Sự suy nghĩ không thể tồn tại nếu không có ý thức, nhưng ý thức không cần đến tư duy mới tồn tại được. Cho nên nếu tập trung chú ý sâu vào cơ thể nội tại.

    Vô số hành giả vì vậy đã bị ngăn ngại không đạt được sự hiện thực tâm linh để tiến đến giác ngộ. Dành khoảng không gian cho người khác – và cho chính bạn – là điều kiện tối cần thiết. Rơi trở lại mức độ ý thức dưới mức hoạt động của tâm trí, tức trở lại mức độ tiền tư duy của tổ tiên xa xưa của chúng ta và của các loại động vật cùng cây cỏ, không phải là giải pháp cho chúng ta.

    Trong các trường hợp khác, khi tâm trí bị ràng buộc bởi thời gian nhúng tay vào phản ứng, bạn sẽ thấy rằng đừng nên làm gì cả, chỉ cần tập trung vào cái Bây giờ là tốt hơn cả. Không gì có thể đáng kinh ngạc và hùng vĩ hơn cái bao la và tĩnh lặng không thể nghĩ bàn của không gian, song nó là gì? Cái không hư, cái hư không bao la vô tận. Tôi vẫn ý thức trọn vẹn, nhưng không còn suy nghĩ nữa.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap