Bj Teens

Dẫn em cấp dưới nhút nhát đi nhậu để an ủi vì nghỉ việc, nào ngờ khi say em ấy dâm vl

  • #1
  • #2
  • #3
  • Ngày hôm qua cháu không học gì cả. Bác hỏi: Sao con không đi học. Đơn giản thôi, kéo nhẹ nó về phía biển nó sẽ tự lùi lên bờ.

    Quả thất vọng khi xung quanh thường coi truyện là một thứ xa xỉ. Giá mà ta được đi xa xem những con cá thực thụ thì to thế nào. Nước mắt chảy thành giọt hẳn hoi.

    Trong khi khả năng vận động và sức chứa của bộ óc dường như lớn hơn phần được nhân loại từng sử dụng rất nhiều. Mà không, lúc ấy, có lẽ im lặng là hạnh phúc. Chỉ có một cách giải quyết thôi, vứt bớt những gánh nặng vô hình đi.

    Bố mẹ con cũng buồn. Lại phải chơi với cái thứ dư luận cục mịch và ù ì. Đó là thế giới quan, là nhận thức của phần đông thế hệ đi trước và cả thế hệ của tôi.

    Một người theo ngành an ninh đánh mất mong muốn góp phần làm xã hội trong lành hơn. Nhưng thực ra, dù đứng ở phương diện nào mà nâng nó lên thành tầm cao thì cũng là nghệ thuật. Có lẽ sẽ rất lâu nữa hoặc không bao giờ tôi mới khóc lại được như thế.

    Và nữa, trong những thành phần được coi là trên mức nhận thức bình dân, thiếu gì những hạn sạn đội lốt gạo cơm mà không bị phát giác cũng bởi khả năng đánh giá non kém của số đông bình dân. Tôi có vấn đề về xoang, mũi hơi khó thở, ăn nóng, ăn cay là chảy nước. Tác phẩm Bật dậy nào.

    Khi những ý nghĩ dông dài này chảy trong não thì bố âm thanh quấy rầy cũng chẳng nhằm nhò gì. Cái gì cũng trôi tuồn tuột. Bác bạn và bạn thật ra sống đều không phải để trở thành vĩ nhân để đọng lại di tích trên bề mặt lịch sử mà chỉ là sống theo cách mình lựa chọn.

    Bố sẽ không phải thấy bạn khi chưa già đã phải lặp lại hình ảnh tuổi già của bố: Niềm kiêu hãnh và sự hoang dã bị giết dần và bị nhào nặn dần bởi đời sống có quá nhiều sếp: Bố, họ hàng, cơ quan và nhiều dây thòng lọng nữa. Mẹ bảo: Bây giờ con như nhảy qua một bức tường, chỉ cần bếch đít một chút là vượt được. Chúng không bao giờ dám oán bác nếu chúng lỡ sa ngã trong thời gian bác nghỉ ngơi đó.

    Cái đêm mà khi ngồi cùng những cậu công nhân chưa gặp bao giờ dưới một cái quạt lớn, cùng bó hàng, xếp hàng, khuân hàng, tôi có cảm tưởng mình đã xuất hiện trong khung cảnh này trong một giấc mơ từ xa xưa. Không biết viết đến khi nào thì hết mực? Em định làm gì nếu yêu hết anh? Kẻ không biết thế nào thì mới hết nổi mình. Bon chen với người khác và bon chen với chính mình.

    Còn sau khoái cảm của hạnh phúc là nhẹ nhõm. Có thể lúc đó, chàng ta đang vừa trộn vữa vừa miên man với một đôi mắt thảng thốt nào đó vô tình va vào mắt giữa phố ban sớm. Chỉ có giữ được nhân cách và không giữ được nhân cách mà thôi.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap