Chàng hiểu rằng biết được những điều mà người khác thật sự không biết hay không quan tâm đến có một ý nghĩa rất quan trọng. Thời gian chậm chạp trôi qua làm sự nóng lòng của Sid tăng lớn như lửa đốt. Max suy nghĩ về những gì Jim vừa nói.
Cuộc đời tôi xuống dốc đến độ đã có lúc tôi biết cơn đói là như thế nào. Trong mười năm liên tục, tôi luôn tái đầu tư những gì mình đã có được. Bằng không thì dĩ nhiên là Merlin đã lừa dối anh.
Anh đã quyết định giúp đỡ Bà chúa hồ và vì thế đã giúp luôn cho cả bản thân mình. Tôi luôn có trách nhiệm về tất cả những việc diễn ra quanh mình. - Quả tình ta rất mệt.
Nói cho cùng thì mọi việc cũng đâu có dễ dàng gì. Chàng đã làm tất cả những gì cần thiết để một cây bốn lá có thể mọc lên được. Chẳng có gì ngạc nhiên khi Nott quyết định như vậy vì đó là một đặc điểm của những người tự cho là mình thiếu may mắn.
Ta đang cố nhớ lại đây. - Ta không phải là một hòn đá biết nói. Mụ làm bộ quay lưng đi.
Sid nhận ta tầm quan trọng của câu nói: "Đừng cho là mình đã cố gắng rồi, mình vẫn có thể làm được việc gì đó hữu ích nữa". - Ai đó? Sid bừng tỉnh. Bỗng nhiên một giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt khắc khổ của Jim.
Những hạt cây này bỗng tan biến đi như những bông tuyết khi chúng chạm đất. Chúng ta đã không tình cờ gặp nhau. Và chàng bằng lòng với những gì mình đã làm.
Tôi đã là người tạo ra các điều kiện để câu chuyện này đến với tôi, để chomay mắn có thể mỉm cười với tôi. Tôi biết cậu đang nghĩ gì, tôi đã làm cậu buồn. Một số khác thì không.
- Có lẽ ở tuổi sáu mươi như thế này thì chẳng còn ai lại muốn nghe kể chuyện cổ tích nữa, tuy nhiên tôi nghĩ chúng ta không quá già đến nỗi không còn cần nghe một câu chuyện hữu ích nữa. Đoạn ông rút thanh kiến quý bên mình trao cho hiệp sĩ. Ngươi phải nhanh lên.
Ta chỉ muốn hỏi ngươi một việc. Merlin nghĩ rằng sẽ có nhiều người hơn nữa. Liệu đó có phải là mảnh đất mà Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc lên không? Nếu thực tế một chút thì ta cũng có thể nhận ra điều này là không thể.