Cũng có thể họ không tìm thấy. Với họ, thức trắng đêm viết, đọc rồi ngủ li bì đến 3 giờ chiều không phải là triệu chứng của cô độc, bệnh tật mà là sống vô tổ chức, thiếu nghị lực. Vì thế mà bên cạnh việc muốn đổi gió và tập điều độ, tôi hơi bực, tôi đi.
Phải, đó là tôi tự cô lập mình. Lâu lâu, nhà đạo đức thấy đời sống đạo đức cực khổ lại cứng nhắc lắm nên muốn sớm vứt bỏ hết để ra đi, đâm ra ngấm ngầm mê hiện sinh. Bao giờ thì xong? Không bao giờ? Không rõ.
Để vớt vát chút kiêu hãnh, họ dễ hành hạ, dúi đầu những người còn cùng cực hơn. Chuông điện thoại reo. Nhưng bác nói: Bật dậy nào.
Bởi vì nó không là một giấc mơ mà là một cái kiểu như đồ chơi ở Nga (quên tên rồi), mở con to ra lại thấy con bé, mở con bé ra lại thấy con bé hơn. Ăn một chút gì đó nạp năng lượng hay cứ lang thang trong mệt lả. Cái từ nhân loại nghe đẹp phết.
Trong quá trình ma sát hỗn loạn cũng tự nảy sinh năng lượng nhưng không tích lũy sẽ không có bước nhảy đột biến, dễ tiêu hao và không xác định được quỹ đạo, sẽ phụ thuộc vào rủi may. So với họ, đó chỉ là những tiếng lá rơi. Đến giờ phút này còn chưa nổ mới dám tin mình là thiên tài chứ.
Chỉ là chuyện phiếm thôi. Biết đâu, mất một cái xe, có thêm một người anh em, một người đồng chí. Vì bạn có là thiên tài (thơ) hay không, với họ, không quan trọng.
Và như thế, sẽ vừa không có sức mạnh cưỡng lại được vai trò của con rối, vừa tạo nên niềm an ủi cho kẻ bạo tàn: Ta chỉ giết những sinh linh ngu xuẩn và vô nghĩa mà thôi. Các anh chị chưa bao giờ dám thế. 5 phút, 10 phút, 15 phút… Tôi cứ nghĩ miên man…
Mẹ xem xong bảo: Đây là trang hài hước à? Đôi lần tôi nửa đùa nửa thật: Con đứng trong 5 nhà thơ Việt Nam hay nhất. Trên đó, bệnh nhân, bác sỹ, y tá… đi đi lại lại. Đó là mong muốn hết sức chân chính và cũng là mong muốn của bạn.
Từ rất lâu tôi luôn có cảm giác mẹ là người thần kinh mỏng mảnh nên tôi thường chịu trận. Các anh chị chưa bao giờ dám thế. Tít tít tít tít… Phù, phù, lần này thì bạn tỉnh dậy, cái cảm giác đời sống thật nó thật hơn cả.
Tớ đoán chắc cũng đỡ tục tĩu hơn. Em bảo thế thì con phải gọi điện về. Vì nếu tiếng nói của bạn sẽ có trọng lực thì có ít nhiều người thấm thía cũng như nhìn nhận lại bản thân.