Bố thì có phương pháp khuya rồi còn để đèn, vào nhắc không được, bố tắt luôn áptômát. Thế nên mới chả bao giờ hiện sinh tất tần tật cả. Những định nghĩa có thể sai hoặc đúng, hay hoặc không hay.
Một là ông tuyên bố từ giã nghiệp văn. Ba năm đè nén nó rồi mà mình không nhớ ra mặt nó. Như thể kéo một con vích lên bờ.
Chạy đi mua thì không có hứng. Có thể cháu học đêm qua. Trong sự đối phó với sự suy kiệt cũng như không thỏa mãn để có thể tiếp tục lao động: Viết.
Một vài người cùng đội bóng, một vài người lạ. Vật chất? Bạn đâu có. Chẳng có gì đang ràng buộc ông cả.
Đúng là con người đầu tiên xuất hiện không hề bị ràng buộc gì với cái xã hội chưa từng có. Tỏ ra e thẹn hay đạo mạo càng khó va chạm và dễ bị dắt mũi. Lại còn hăng nữa chứ.
Khi ấy họ thật đáng thương và thiệt thòi trong một ngày tôi no đủ tôi quện tôi đi… Người lớn thật buồn cười khi không còn biết cười mình. Và với trí tuệ cùng được mở mang, biết đâu có thể hiểu nhau hơn. Tôi muốn có một siêu thiên tài thiện.
Bây giờ ít thấy người ngủ dưới mái hiên. Cái kiểu luôn muốn giải quyết được sự việc trước khi nó xảy ra. Cháu vẫn không chịu dậy ạ.
Trượt theo hai bên má. Và có thể kiếm ra tiền từ công việc ấy. Họ không có kinh nghiệm trong chuyện đó.
Hơi buồn cười, bị hại cần sự tha thứ của bị cáo. Tẹo nữa, cái giấc mơ nó vẫn sờ sờ ra đấy hay nó mất. Tất nhiên là anh không đích thân cắn trực tiếp mà anh lại dùng đến những con chó ngao của anh.
Bởi nếu không bất bình, thì tai họa sẽ đến. Bố mẹ con cũng buồn. Cái vực của sự hỗn độn.