Có thể bạn đang rống bậy rằng những người trong gia đình bạn luôn nhã nhặn, chu đáo với người ngoài nhưng lại đã từng lấy gia đình làm nơi trút những mệt mỏi, bực dọc. Suốt trận, bạn ngồi im trong sự cuồng nhiệt của cả vạn cổ động viên xung quanh. Rồi lại mặc cảm mình luôn cũ trong công việc sáng tạo.
Chỉ muốn chửi thẳng vào mặt những kẻ ruồng bỏ cái bản năng người của mình một cách hèn nhát. Tôi biết rồi tuổi này sẽ qua, với nó, có khi sẽ qua nhanh hơn những đứa trẻ khác. Nhưng thực ra, dù đứng ở phương diện nào mà nâng nó lên thành tầm cao thì cũng là nghệ thuật.
Mà không hay và cũng chẳng để giải trí thì viết làm gì. Lúc lúc mới thấy tiếng rú lạc lõng. Mai đi học về phải cạo râu.
Rất rối rắm và hoang mang. Đi một mình được đã đành nhưng mấy ai không ăn bám vào bình dân. Vâng, lúc đó, một chú sấn đến rút chìa khóa xe của tôi và bảo: Mẹ mày, mất dạy.
Đời sống luôn cần những sự dung hòa. Nhiều cái oan mà chán không thể mở miệng ra rửa được. Liên tưởng sơ sơ đến một trò hành xác.
Bạn thì không, bạn có thể tha thứ nhưng khó gắn bó hay tỏ ra niềm nở với những người lười tự sửa chữa. Chỉ là một thứ nhân vật làng nhàng cho dễ mào đầu. Cái bệnh của tôi bố mẹ đã hết thuốc chữa.
Có một thứ bất biến, đó là tất cả. Ông đã hài lòng chưa? Chỉ một bản và đoạt giải Nobel. Và tiếp tục động não để vờn mình một cách thi vị nhất.
Còn tin tưởng thì mơ hồ lắm. Vốn dĩ là bệnh của kẻ cận, đừng nhầm hay đừng mất công suy diễn là tớ khóc. Dù nó có thể đem lại một câu chuyện về sự ngộ nhận thiên tài.
Rồi: Mình giúp nó cái này thì nó phải ơn mình thế này. Rồi thì bạn vẫn hồn nhiên nhưng đó là một vết thương đầu đời trong tiềm thức mà những sự thể tiếp theo làm nhói lại. Bác bạn đã ma sát nhưng lại quên sự ngừng nghỉ, đứng im tương đối bồi đắp năng lượng cho mình để va đập đúng những góc cạnh cần thiết.
Chả có gì để nhớ ngoài vài khuôn mặt thân quen và những kỷ niệm chung. Thầy bảo tôi viết một đoạn để biết nét chữ của tôi, có gì thì… Trước lúc thi, tôi hầu như không lo lắng, mọi thứ tôi nắm khá vững. Vừa ngó thấy một người ngủ trên ghế đá.