Không một công ty nào đã làm nhiều hơn để thay đổi cách mà người Mỹ làm việc hơn cho bằng tập đoàn Máy móc Kinh doanh Quốc tế (IBM). Watson diễn giải về quan sát chủ động, có mục tiêu. Watson mất một vị tổng thống và là một người bạn.
Trong khi đó, thú sưu tầm của ông lại là ô-tô. Đó là ba yếu tố làm nên số phận của bất cứ ai, hạnh phúc và đau khổ. The Manafacture (nhà sản xuất) General Manager (Tổng giám đốc)
Nó cần những giá trị chia sẻ mang tính chất chung cho con người rộng khắp. Thực tế, theo tôi, năm 1930 là năm kết thúc và là một năm tốt đẹp. Khi Tom Watson trở về nhà thì IBM đã là một biểu tượng của nước Mỹ.
Và nó được liên doanh với Lenovo của Trung Quốc như là cách IBM chinh phục thị trường khổng lồ này. Đừng bàn nhiều về máy móc, hãy nói đến những khó khăn của doanh nghiệp. Những luận điểm, có lẽ, đẹp nhất của Watson sẽ nằm ở phần này.
Đến trước Lou Gerstner thì tình trạng trở nên thái quá với căn bệnh duy lý trí xuất hiện. Watson bác bỏ đường lối của con trai bởi vì ông không công nhận tầm nhìn của Tom chủ trương hướng về máy tính điện tử - ông thấy rằng tương lai của IBM nhất định là máy tính thẻ đục lỗ. Mặc dù một ủy viên hội đồng quản trị đã đặt câu hỏi với Flint: Ai sẽ điều hành khi anh ta nằm chết trong tù? nhưng Flint vẫn ký hợp đồng với Watson.
Sau khi rời trường đại học, Tom vào làm việc cho bộ phận bán hàng của IBM dù ông không thích lắm. Chi tiết trùng hợp rõ nhất là Ollila tạo ra Club 10 để tôn vinh những cá nhân xuất sắc có 10 sáng kiến hay phát minh cho tập đoàn, thì nửa thế kỷ trước Watson đã lập ra Club 100% để tôn vinh những nhà bán hàng xuất sắc. Họ coi việc chuyển IBM sang lĩnh vực dịch vụ cũng giống như điều sỉ nhục Deep Blue siêu máy tính biểu tượng đỉnh cao của bộ não nhân tạo của loài người.
Sáng hôm sau, New York Times viết: Ngày kinh doanh kinh hoàng nhất của lịch sử. Đáp án cho bài toán của Lou Gerstner hồi cuối thế kỷ XX, thật ra đã có từ nhà sáng lập Thomas Watson hồi đầu thế kỷ: Lấy khách hàng làm lý do tồn tại, khiêm tốn và tiên phong. Đây là huân chương cao quý nhất của tổng thống Mỹ có thể trao cho một công dân.
Gương mặt của ông giống bà như đúc, với vẻcương nghị của chiếc cằm nhọn, môi mím lại giữa đôi gò má cao. Thiệt hại khoảng 30 tỉ đôla. IBM hiện tại đã trở lại thời hoàng kim, tuy rằng không còn ở vị trí thống lĩnh trong ngành máy tính nữa, bên cạnh những Dell, Apple, Microsoft.
Chiếc hộp đen này bán rất chạy trong triển lãm một năm sau đó. 000 đôla bằng chi phí cho sáu năm hoạt động của IBM Country Club và Homestead cộng lại. Chúng ta có thể giảm giá cho thuê máy xuống còn một nửa mà vẫn kiếm được nhiều tiền cho cổ đông.
Rút cuộc, người được chọn lại là nhân vật mà không ai bên ngoài ban tuyển chọn nghĩ đến. Ông bắt đầu lựa chọn những cái tên có thể thống nhất toàn bộ các bộ phận trên thế giới và nó đủ sức đi ra toàn cầu và Con tiếp bước đưa con người vào kỷ nguyên máy vi tính.