Tiếc là tôi không phải quí khách. Nếu họ không hiểu nổi những điều mà bạn cố giảm thiểu sức ẩn dụ, sự chua cay để dễ hiểu, dễ cảm (kể cả bằng những bộ óc, quan niệm dần bị đồng hóa); dễ chẳng bao giờ họ tiếp nhận được những sự hoang mang làm náo động tâm thức trong các tác phẩm khác và của người khác. Nhất quyết phải cạo râu.
Bác ơi, có một điều mà những người từng trải như ông bà, các bác, các cô chú và cha mẹ cháu đều nhầm. Mà tôi đã làm gì có những cái đó. Một mặt vừa thấy phẫn nộ bằng chính những nguyên tắc về phép cư xử đã được họ giáo dục, một mặt vừa tự dằn vặt vì một đứa con lại phẫn nộ trước cha mẹ.
Phần còn lại của cái đèn… À quên, cái xương sống đèn màu đen. Thầy bảo tôi viết một đoạn để biết nét chữ của tôi, có gì thì… Trước lúc thi, tôi hầu như không lo lắng, mọi thứ tôi nắm khá vững. Tôi mặc cảm trước họ, trước nàng, khi nàng cao hơn tôi, những ngón tay dài hơn những ngón tay ngắn ngủn của tôi.
Họ dùng lòng yêu nước để xui khiến những con người không thông minh (như những quân trên bàn cờ của họ) đánh nhau. Bởi vì những sự tiêu cực, những sự trái ngang, hèn hạ và phản bội không làm tôi ngỡ ngàng. Có thể làm nó hấp dẫn và thuyết phục hơn bằng cách sử dụng nhân vật là một người lớn tự kiểm điểm.
Nhà văn ngước lên và thấy đôi mắt đầm ấm của vợ. Nên dù lười, hắn vẫn phải cố mà chăm. Nó cũng như bao người cần một điểm tựa để xoa dịu.
Lá rơi trên đùi em cũng sực nức hương buồn. Tôi lẳng lặng ra về. Tôi đáp cứ năm phút thì nó tự động ngắt.
Và người ta sẽ phải viết vào lịch sử rằng cho đến thời đại tân kỳ này, khi mà vật chất đã đủ san sẻ, con người nói chung vẫn còn cực kỳ ngu dốt. Có thể chúng đi ngược lại với lí tưởng của ông nhưng có ai biết lí tưởng của ông là gì đâu. Chỉ hai chữ BÀI LÀM mà tôi viết mãi ông ta không hài lòng.
À, cháu nhớ lúc dọn hàng mang tấm sắt (để dắt xe lên vỉa hè) vào nhà nhé. Mọi thứ đều không mới. Còn tin tưởng thì mơ hồ lắm.
Chúng tôi đi xe máy đến đó, gửi xe, đi qua một dãy hành lang khá tối. Thôi, bác đừng đi xe ôm xuống đây. Về danh tiếng và giá trị.
Còn tĩnh tâm mà viết. Đây là một sự tham lam. Để tôi đọc một đoạn vừa ứng tác, đồng chí phê bình cho nhé: