Vì thế,tôi cứ giả vờ biết mọi thứ. Nhiều đối thủ của bạn sẽ đưa ra lời bình phẩm như thế này: “Đấy! Tôi đã bảo ông mà…” và chắc chắn bạn sẽ cảm thấy mình thật tầm thường và lúng túng khi gặp mọi người. Những lần khó khăn,rủi ro chán nản ,đau khổ sẽ rén luyện bạn cũng như lửa luyện vàng .
Tôi làm vậy mà không băn khoăn về việc mình cũng chỉ là một cổ đông bình thường như những người khác ở công ty. Thực hiện điều tương tự trước khi đi ngủ. Một trong những nhà quản lý kinh doanh vĩ đại nhất thời đại cúng ta có ý thức trách nhiệm công dân.
Trong 41 năm ,ông vào tù cả thảy 14 lần . Cuối cùng, sai nhiều năm,vận may đã đến với ông . Ông thi trượt trong kì thi tuyển vào trường Bách khoa Zurich ở Thụy Sĩ .
Tôi sinh ra giữa hai thái cực. Cô bé là nguồn sống của bà. Dù có thích hay không, mỗi người đều phải nếm trải sự đau khổ rắc rối và khó khăn.
Đưa các ý tưởng, giấc mơ của bạn ra trước đám đông là chấp nhận sự thất bại của chúng. Hãy gi nhớ rằng, nếu bạn có thể sống đến 80 tuổi, bạn có đến 40 năm của giai đoạn đầu đời! Giờ đây, điều mà tôi làm là duy trì một chương trình liên tục từ ý thức sang tiềm thức mỗi đêm trước khi đi ngủ.
Thực tế,bản thân ta thay đổi từng phút,từng giây. Cha mẹ tôi cũng không biết nốt. Vậy liệu sự thất bại có giá trị hay chẳng có ý nghĩa gì cả? Nếu thật sự là thế, tại sao nó lại hiện diện trong cuộc đời của tất cả những vĩ nhân, mà qua sách vở tôi đã may mắn biết đến tại sao càng chịu nhiều thất bại, họ lại càng trở nên vĩ đại hơn?
Có vẻ như cả hai phía đều không tìm ra lời giải. Việc mở cửa Indonesia, Trung Hoa đại lục, Ấn Độ đã mở ra những thị trường, những lối đi đầy mạo hiểm chưa có nhiều người đặt chân đến. Nhưng không ,ông luôn tự tin và quyết đoán .
Điều quan trọng là bạn đón nhận nó như thế nào”. Chúng tôi trở thành đề tài bàn tán của cả nước. Năm 1969, tôi lại trải qua một kinh nghiệm nhớ đời khác.
Một lần, ông kể với chúng tôi rằng suốt thời thơ ấu của mình, không ngày nào ông không bị mẹ nuôi cốc vào đầu (cha tôi vốn là con nuôi); vì vậy cho đến tận bây giờ, ông vẫn tin rằng ông khấm khá hơn, thông minh hơn các anh em nuôi và cả các anh chị em ruột của mình là nhờ những cái cốc đầu ấy. Vào ngày thứ 2 sau khi sinh, con trai bà đã bị chết vì bị một y tá chèn gối quá chặt. Cuộc sống thật dễ chịu.
“Người thắng cuộc có thể bị tuyên bố đo ván hàng chục lần nhưng anh ta không thèm nghe trọng tài”. Tôi nhớ mình đã tham gia một số cuộc biểu tình ở Kuala Lumpur vì tôi là một thành viên của Ban chấp hành và cũng vì ham vui chứ không hẳn vì muốn đấu tranh cho các vấn đề đó. Đừng mong ước sống trong cảnh sang trọng như trước kia bạ đã từng sống.