Cái này tùy cậu hiểu hoặc không hiểu hoặc coi là chơi hoặc không chơi: Ấy, đừng bảo tở hoang tưởng. Nó cùng tham gia giải với bạn.
Bạn còn phải sống dài dài. Cháu phải sống để những người bạn của cháu không bị cuộc đời làm thoái hóa, biến chất. Mấy năm trước đã nghĩ có lẽ những cái không ra được khỏi đầu làm mình đau.
Cảm thấy tốt hơn nhiều lần so với đi châm cứu hay bấm huyệt, xoa bóp. Kẻ không quá mê danh tiếng vô tình đứng cao hơn người khác cũng có mặc cảm không được bình thường của riêng hắn. Dù những cơn đau vẫn đến nhưng chưa bao giờ mệt đến ngất đi hoặc hiếm khi nói năng tầm bậy, bực bội mà không kiểm soát được.
Tớ và thằng em ngồi ở hàng ghế 15 cao hơn hàng ghế 1 trận trước tớ ngồi nên có lẽ số vị tục tĩu ở xung quanh ít hơn lần trước. Nhà văn vùng dậy khỏi gọng kiềm da thịt kia. Cố nhé, cố học cho xong 2 năm rồi tha hồ, tha hồ… 2 năm.
Đúng là xã hội này có những cái ai cũng giống ai nhưng đầy cái chả ai giống ai cả. Chúng tôi gặp cậu ở nhà cậu và cùng đi. Mà muốn vào có phải dễ đâu, phải có người quen giới thiệu.
Hôm nay nó lại đến báo với bác là cháu không đi học cả buổi. Một là: Nếu tôi hoặc một người tôi yêu mến mắc bệnh hiểm nghèo cần chữa trị với chi phí rất lớn thì làm thế nào? Hai là: Khi phải hứng chịu những bất công của quyền lực thì phải chống lại bằng cách nào? Chỉ biết mình mãi mãi lăn.
Nhưng vấn đề đặt ra là đó có phải những sáng tác hay ho cho loài người không. Em sẽ kể cho nó về cuộc tình của em. Dù vì chúng mà bạn bị đèo bòng, phải sống trong trạng thái chờ đợi được trả tự do.
Có lẽ mọi người đều ít thời gian bên cha mẹ. Hơi tiếc là chúng ta thường không đủ thông minh để tìm sự thật trong vô số chuyện phiếm hàng ngày. Trong sự đồng cảm với sự tàn tạ của công việc sáng tạo.
Kẻo mọi người lại trách đi công tác mà không mang gì về. Lúc thì một vài tháng mới đến một lần. Và người ta sẽ phải viết vào lịch sử rằng cho đến thời đại tân kỳ này, khi mà vật chất đã đủ san sẻ, con người nói chung vẫn còn cực kỳ ngu dốt.
Dễ thôi con ạ, con viết lại xem nào… Tôi kệ tôi dắt tôi đi. Chơi là lắng nghe, quan sát, cảm nhận không sót một thứ gì.