Máy móc chưa bao giờ được tôn vinh cao hơn con người. Có phải những chuyện như vậy đã làm cho Watson trở thành người bán hàng vĩ đại nhất thế giới. Nhưng Watson, sau khi gia nhập ban quản trị điều hành 900 nhân viên bán hàng ở 200 chi nhánh trên nước Mỹ, lại học ở đây những chi tiết hay.
Chiếc hộp đen này bán rất chạy trong triển lãm một năm sau đó. Không thấy ông trình bày gì về luận cứ khoa học của chính sách này nhưng có thể đoán được đó một cảm nhận về nhịp sống của con người, từ khi thức dậy cho đến Mặt trời lặn, cùng sự tính toán với những giờ nghỉ. Các stock tickers (nhân viên kiểm phiếu) của chợ chứng khoán lớn nhất thế giới lúc đó, không thể theo kịp các lệnh bán và mua.
Sau nghi thức long trọng, Watson được báo tin tình hình phố Wall. Có lẽ vì vậy mà cuốn sách Chiếc bóng đổ dài, viết về Thomas Watson do IBM thực hiện, đã có một cái tựa rất hay. Ông đã không bao giờ quên những năm tháng đi bán hàng rong của mình.
Khác biệt là Thomas Watson Sr. Có lẽ đây là bằng chứng rõ ràng nhất về việc ông không áp đặt quan điểm của mình lên hoạt động của công ty. Hôm đó, Watson ngồi trong quán rượu cho đến khi người ta đóng cửa.
Dĩ nhiên là Tom không thiếu xe hơi nhưng chỉ muốn phản kháng ông bố gia trưởng và kếch xù của mình mà thôi. Không ai hỏi ông về biểu tượng đó. Để biết cách suy nghĩ hiệu quả, ông đưa ra thuyết chơi golf:
Watson cho sản xuất chỉ 100 cái. Cũng giống như Watson đã nhanh chóng đẩy công việc kinh doanh máy tính đục lỗ thành một thị trường và là thị trường quốc tế, thì nay, Gerstner đã nhanh chóng nhảy vào thương mại điện tử - dựa trên cuộc cách mạng Internet. Khác biệt của Watson là truyền đạt cho nhân viênthật sự hiểu điều đó.
Ông ngước nhìn kệ sách có hình vòm cong. Vào thời của mình, Watson đã chi đến 3% doanh thu cho nghiên cứu và phát triển. Và mọi chuyện thay đổi.
Bởi vì, trước khi rơi vào bóng tối của vụ án xét xử ông khi ông ở NCR, Watson đã sáng tạo ra phương châm làm việc think cho riêng mình. Người ta ghi nhận được rằng, đối với Watson, đây không phải là lần duy nhất ông không cho phép một biến cố nào đó làm thay đổi các sự kiện văn hóa của công ty. Patterson được mô tả như một nhà quản lý độc tài.
Ông cũng chịu khó đi đến các văn phòng để nghiên cứu màu sơn, thay đổi kích cỡ, kiểu dáng. Nói vậy không ngoa chút nào vì rằng khoa học của IBM, ví dụ như, đã từng cùng NASA (cơ quan nghiên cứu vũ trụ của Mỹ) chinh phục vũ trụ như là những thành tựu chung của khả năng con người. Đôi mắt của ông cũng giống bà khi nằm sát vào sóng mũi được xem như là người giàu tình cảm.
Như Gerstner nhìn thấy, chúng đã không cạnh tranh với nhau để cùng tiến về triết lý khách hàng mà đơn thuần là chỉ để tìm các thách thức tiếp theo những đỉnh cao tiếp theo mà không vì khách hàng. Đó là câu hỏi chưa ai từng nghe từ đầu thế kỷ, tác giả Kenvin Maney viết trong The Marverick(*). Đó là điều cần thiết để ba con ngựa của công ty chúng ta cùng gắng sức với nhau, nếu không thì kết quả sẽ không như mong đợi.