Hoàng đế đùng đùng cơn giận: Ông chỉ khoe sự thành công mênh mông của ông thôi, như vậy là làm cho tôi cảm thấy địa vị thấp kém của tôi, ông biết chưa?). - Thưa bà, tôi ân hận đã làm phiền bà.
"Những người đã trọng ta, mà ta lại biết mến tài họ, thì dễ chỉ huy họ lắm". Khi bạn muốn cho một thính giả tin theo bạn thì ngay từ đâu câu chuyện, bạn phải tránh đừng nêu lên những quan điểm mà bạn và người đó bất đồng ý. Bạn nhận thấy rằng nó gần như bức thư trên kia.
Thuở thiếu thời, tôi ham mê tranh biện với anh tôi, với các bạn tôi. Điều thứ nhì, nó muốn giường nó sạch. Lời thì như vậy, nhưng giọng còn tệ hơn nữa.
Trong một bài diễn văn, Hoàng đế nói như thách cả nước Pháp: "Trẫm đã cưới một người đàn bà mà Trẫm yêu và ngưỡng mộ, như vậy còn hơn là cưới một người mà Trẫm không được biết". Vậy mà có một cặp rất sung sướng: là vợ chồng kép hát Warner Baxter. Ông cũng hiểu vậy chứ?
Loài vật không có dục vọng ấy. Bà Dorothy Fay thuộc phái thượng lưu ở Long island kể rằng: "Mới rồi, tôi mời vài người bạn lại dùng bữa trưa với tôi. Bạn chỉ cần áp dụng những phương pháp thu phục cảm tình của một con vật mà cả hoàn cầu không ai không thương mến.
Chưa bao giờ tôi lãnh được một mối hàng quan trọng như vậy. Chính là văn sĩ Anh Charles Dickens. ở trường, không có cuộc tranh biện nào mà tôi không có mặt.
Hai vợ chồng nhạc sĩ trứ danh Walter Damrosch là một trong những cặp uyên ương sung sướng nhất. Chỉ có vài lời tự nhún và khen ngợi mà Von Bulow đã làm cho một ông vua kiêu căng đương bị xúc phạm biến thành một bạn thân, tận tâm với mình. Món ăn nấu rất khéo và dâng lên còn nóng hổi.
Họ thi nhau ca tụng máy của họ. Tôi sẽ làm cho ông đổi ý". Ông bèn dụ tụi bạn trẻ như vầy: "Nếu chúng bây chịu kiếm lá cây nuôi bầy thỏ thì ta sẽ lấy tên mỗi đứa đặt tên cho một con thỏ".
Và gì nữa, chắc các bạn đã đoán được. Bà cho rằng già nửa những cuộc tình duyên đều bất hạnh và kết luận như sau này: Việc quan trọng nhất trong đời thì lại phó cho may rủi.
Lúc đó xin bạn nhớ tới cuốn này, hoặc nếu có thì giờ thì mở nó ra coi, đọc lại những đoạn đã đánh dấu. Khi ra đi, con quay lại và chào cha: "Thưa cha, con đi!". Cho nên tôi muốn rằng ngày mai các anh lại.