Chúng ta mạnh hơn chúng ta tưởng. Ông già nằm liệt giường ấy làm cách nào mà sung sướng như vậy? Bạn thử đoán xem. Còn như có nó, bạn có thể thành công một cách lạ lùng, không cần đọc những lời khuyên này.
Ông ta hỏi: "Vậy giấy tờ về những việc bỏ dở, bác sĩ để đâu?". 000 người xin việc để ông rút kinh nghiệm mà viết cuốn Sáu cách để tìm việc làm. Có lẽ tại không rao hàng rõ rằng đích xác chăng? Hay là thiếu hăng hái? Có khi ông lại quay vào tiệm đó mà nói: "Tôi trở lại không phải để cố mời ông mua xà bông đâu mà để xin ông chỉ trích tôi và khuyên tôi về cách bán hàng.
Không bao giờ các người lại thăm viện. L" vì dùng những lời sau này của Thánh Paul cách đây gần 20 thế kỷ để tự trách tôi thì không sai chút nào hết: Chẳng có người nào, đàn ông hay đàn bà, dù chỉ tụng niệm có một lát, mà không được kết quả tốt".
Thời Benjamin Franklin, các tín đồ phái Quaker [12] cũng thường dùng nó ở tỉnh Philadephie. Thế là ông George Rona xé nát lá thơ "nói móc" vừa viết xong và thảo lá thư khác lời lẽ như vầy: "Ông thiệt đã có lòng tốt, bỏ chút thời giờ phúc đáp tôi. Mỗi đêm trước khi đi ngủ, người đọc một chương Thánh kinh: Song thân tôi thường đọc những lời an ủi này của Chúa Giê Su: "Giang sơn của Chúa có nhiều lâu đài tráng lệ.
Ông già nghe nói giận lắm. Sở dĩ tôi đã mạn phép gởi đơn vì tôi nghe có người mách rằng hãng ông lớn nhất trong phạm vi xuất cảng. Nhờ vậy tinh thần cô hăng hái.
Nếu có một phụ nữ nào đã đính hôn với Mạo hiểm thì chính bà vậy. Nhà triết ly học Clarence Darron thu gọn thí dụ này trong câu: "Biết rộng tức là hiểu nhiều và khi đã hiểu thì không chỉ trích và buộc tội ai cả". Chính Gilbert và Sullivan điên như vậy.
Nhưng tôi đã để cho tinh thần hưu dưỡng và hết lo nghĩ. 000 ổ bánh trong căn bếp nhỏ xíu của tôi và kiếm được hàng ngàn Mỹ kim chẳng tốn kém gì hết, trừ tiền mua vật dụng". Tại sao? Tại kinh nghiệm chỉ cho ông rằng chỉ theo cách đó mới nhớ rõ được những điều lệ trong giao kèo thôi.
Tôi không còn mảy may chú ý tới sự chia rẽ các môn phái vì tín điều của họ khác hẳn nhau nữa. Tôi lo lắng quá, mỗi ngày một thất vọng thêm, không biết phải làm sao đây. Nhưng chuyện xảy ra thiệt.
Lòng biết ơn thì như bông hồng, phải trồng trọt, tưới bón, nâng niu, nắng che gió chống. Má tôi đã tìm được nó trong một trại ở Missouri. Bà Elizabeth Connley đã khổ sở mới tìm được chân lý ấy.
Ông xem như thế thì vợ chồng tôi đã phải ly dị nhau, điều đó cũng không còn gì đáng lạ. Ông làm việc mệt nhọc bằng mấy ở tiệm giặt ủi; tuy vậy ông siêng năng, vui vẻ, vừa làm vừa để tâm nghiên cứu về máy móc. Đọc tới đây, chắc có bạn cười khẩy cho rằng chỉ có một câu phương ngôn con nít cũng biết, việc gì phải làm lớn chuyện như thế.