Thử nhìn sâu vào khoang tàu hơn nữa, chắc cũng thấy một vài sinh vật đang hú hí. - Tôi rất mừng vì điều ấy. Có thể những suy nghĩ ấy không hiện rõ trong từng chữ của nội tâm.
Mà một con lợn như thế thì hầu như ai (trừ bản thân nó) cũng biết rằng nó hay rống bậy. Còn lúc này, cái cửa kính mà bước qua nó, quẹo phải là xuống cầu thang, đang đóng. Tôi từng nghĩ tôi sẽ giằng lấy một thanh kiếm và dồn hết lực cũng như sự dẻo dai, những năng lượng ngầm của mình để chém chúng khi chúng giở trò.
Đầu óc bạn lúc này và có lẽ cả mai sau nữa không thích hợp với việc quản lí và ghi nhớ những đồ vật cụ thể. Và trong những khoang tàu kia đang diễn ra những gì? Chắc là có một chủ tàu đang chửi kẻ yếm thế: Mày ngu như lợn. Nhà con chẳng thiếu thứ gì nhưng con về mang quà thế, mọi người vui lắm.
Cũng không được đọc truyện nữa. Bụi làm xỉn đi con đường nhựa xanh mới coóng. Anh họ đưa chị út lên tăcxi về.
Chúng không quá gay gắt, bộp chộp và bất cần lí lẽ như bọn khủng bố. Nàng nhủ: Chắc là vì ta quá yêu chồng. Đó là những lúc bạn thấy mặc cảm khi viết chuyện này.
Nhưng bạn cũng tìm cách tiêu xài cho bằng hết. Khi ấy họ thật đáng thương và thiệt thòi trong một ngày tôi no đủ tôi quện tôi đi… Người lớn thật buồn cười khi không còn biết cười mình. Tôi cũng không phản đối đâu.
Một giọt nước mắt trào ra từ khóe mắt nàng. Bạn bắt đầu tưởng tượng: Cuối cùng thì những cơn mệt tích tụ đã quật ngã bác? Hay bác biết bạn không có tên trong danh sách lớp. Từ mẹ dù không dùng với nghĩa mẹ-người sinh ra mình vẫn có vẻ đẹp và cái hay của nó chứ sao.
Khóc sau hoặc trước mỗi chu kỳ lột xác. Mẹ ghé sát vào tôi, hỏi: Dỗi mẹ à? Tôi nhớ có một lần cho mẹ xem thơ của mình trên mạng. Cái mà là một người thì đứng ở vị trí nào cũng có quyền nói.
Này, mày bê cái kia cho chú. Thơ vốn là một công việc cô độc với lại ngoài một số lời tán tụng ra thì ai lo phận nấy. Rồi họ sẽ đến lúc nhận ra, với trí thông minh của mình rằng, một tài năng quá ích kỷ và kiêu hãnh sẽ mãi mãi cô đơn.
Người lớn thật buồn cười. Có những con người mà tâm tính và tuổi tác dường như chẳng thể làm họ tốt hơn hoặc cảm thấy tốt hơn khi đối diện với sự thật, với sự ngộ nhận. Tôi không để ý lắm đến chuyện lên xuống.