Tuy hai lần tranh cử tổng thống thất bại nhưng đã góp phần thúc giục mối quan tâm của thanh niên Mỹ đối với những phong trào tình nguyện vì lợi ích cộng đồng. Tôi đã thường xuyên cộng tác với Bob lẫn cô con gái tài giỏi của ông là Stacey Woolf. Bạn phải nhận biết rõ ràng rằng lúc nào thì cần dừng lại, khi nào thì nên tiếp tục.
Với tốc độ phát triển thông tin bùng nổ như ngày nay, những từ mới lan truyền rất nhanh trong cộng đồng. Một cá tính hài hước luôn sôi nổi kể chuyện, nhất là khi nói về thời niên thiếu của anh ở Hoboken, New Jesey. Điệu bộ và cử chỉ thì dứt khoát và ấn tượng.
Nhưng tôi nghĩ không hẳn như vậy. Bạn thấy đấy, muốn thành công trong cuộc sống thì phải biết cách nói chuyện. Hãy cẩn trọng nếu muốn dùng một cách nói tân thời mới mẻ nào đấy.
Chúng muôn màu muôn vẻ, từ nhỏ tới lớn, từ bình thường cho đến tối quan trọng. Bạn còn nhớ những lời nói đầu tiên của tôi trên radio không? Những lời chân thật cởi mở ấy giúp tôi vượt qua Nỗi sợ cái micro một cách dễ dàng. Điều này là lý do khiến Stevenson có tiếng là nhà tri thức.
Trước khi đến nơi phỏng vấn, hãy vạch ra những điều cần nói về bạn. Sau cùng, khi vấn đề đã được sáng tỏ thì nhiệm vụ của bạn là khẳng định lại với hai câu hỏi: - Cần tiến hành những việc gì? Ai sẽ thực hiện chúng? Nếu ngay cả chính bạn người điều khiển cuộc họp lại không thể chốt lại vấn đề thì cuộc họp không biết sẽ đi đến đâu. Tôi vẫn đang choáng váng trước sự ra đi của Bob.
Và ông sẽ từ chối lời mời của tôi, chắc chắn như thế. Trong trường hợp người ấy tỏ ra không thích thú hoặc lưu tâm gì tới những lời nói của bạn, tốt nhất là nên rút lui một cách tế nhị. Nhưng không ai muốn tới đó.
Trời ạ, văn phong thẳng thắn kết hợp với vài ly rượu thì điều gì sẽ xảy ra đây? Người say thì nào có điều khiển được lời nói của mình… Tôi lo chương trình sẽ bị thất bại. Tôi có dịp ngồi ghế chủ tọa tại hội nghị ở New Orleans về một chủ đề mà chúng ta thường nghe nói vào thập niên 1990: Xa lộ thông tin. Nếu sự hiện diện không thật sự cần thiết, hãy nói lời từ chối khéo và hẹn đến một dịp khác cần thiết hơn.
Năm ấy tôi tròn mười ba tuổi, theo phong tục của người Do Thái thì tôi đã đến tuổi làm lễ Bar Mitzvah, buổi lễ chứng minh một chàng trai trẻ sắp sửa vào đời. Bạn có thể luôn nghĩ ra chúng với nhiều điều thú vị hơn nữa. Lúc đó tôi nghĩ rằng từ nay chắc sẽ không ai dám mời tôi nói nữa.
Những lời đầu tiên này đã làm vài người tủm tỉm. Có một câu hỏi mà tôi thường đặt ra khi gặp gỡ nhiều người ở các buổi tiệc… Đây sẽ là một cuộc gặp gỡ giữa Hội Liên Hiệp Luật Sư Quốc Gia và Hiệp Hội Sĩ Quan Cảnh Sát.
Burns và Jack Benny chơi thân với nhau từ bé. Tất nhiên, sẽ có những điều không nên đề cập tới, thì đừng nói ra. Vì sao như vậy? đối với một người kém cỏi, nhút nhát thì một cuộc phỏng vấn có thể là một nỗi đáng sợ.