Và đây chính là một vẻ đẹp của cuộc đời: nó thúc đẩy chúng ta không ngường tiến tới và phát triển. Cảm giác tội lỗi nói cho bạn biết bạn đã vi phạm một trong những qui luật cao nhất của mình và bạn phải ngay lập tức làm một điều gì để bảo đảm sẽ không tái phạm trong tương lai. Chính vì thế mà, nếu bạn muốn có một lối ứng xử lâu dài, bạn cần hiểu và sử dụng phương pháp gọi là định thời biểu cho việc củng cố một thói quen.
Bạn có thể thay đổi phương pháp cho tới khi đạt được điều mình muốn. Không có cách nào cố định cả. Mọi khuôn mẫu mà chúng ta không củng cố được đều sẽ biến mất.
Điều gì đã đưa họ lên vị trí tột đỉnh? Điều gì đã làm cho luật sư Gerry Spence thắng trong hầu như mọi vụ án mà ông đã bênh vực trong suốt 15 năm qua? Tại sao Bill Cosby đã luôn luôn làm khán giả say mê mỗi khi anh bước lên sân khấu? Điều gì đã làm cho nhạc của Andrew Lloyd hoàn hảo đến mê hồn như vậy? Thế nhưng tất cả những hành động đó đều không có vẻ thúc bách tôi. Thí nghiệm nổi tiếng nhất của ông là thí nghiệm lắc chuông mỗi khi cho chó ăn, nhờ đó kích thích nước bọt của con chó và liên kết những cảm giác của con chó với tiếng chuông.
Bạn nghĩ làm sao anh ta có thể sống nổi với hai phần ba cơ thể của mình bị cháy và vẫn còn cảm thấy yêu đời? Làm sao anh ta có thể chịu đựng nổi một tai nạn máy bay ít năm sau đó, không còn sử dụng được đôi chân và phải dùng xe lăn - thế mà anh vẫn tìm ra cách để cống hiến cho người khác? Anh đã học biết cách kiểm soát tiêu điểm của mình bằng việc đặt ra những câu hỏi đúng. Ai có thể ngờ được quyết định này dẫn tôi đến phút giây kỳ diệu như thế? Ở chương trước, chúng ta đã nói các từ có sức mạnh hình thành đời sống và dẫn dắt định mệnh của chúng ta.
Tôi thấy rằng niềm tin ấy của tôi đã gây ra biết bao đau khổ, thế là tôi quyết định hủy diệt niềm tin ấy và không bao giờ còn chiều theo nó nữa. Thật thú vị khi quan sát cảnh người ta đang lo sợ niềm mong đợi của mình sẽ tan thành mây khói. Chỉ cần một chút nhiên liệu: Oxy trong máu của bạn và một ít Glucose.
Anh quyết định sẽ làm chủ đời mình bằng cách đề ra những chuẩn mực cao hơn cho mình, khai triển một chiến lược để đạt những chuẩn mực đó và tạo ra một hệ thống để đo lường những kết quả anh đạt được mỗi ngày. Cái nhìn của họ về bản thân mình như những con người "hiến thân" trở thành tấm gương phản chiếu chính bản thân họ. Mục tiêu tôi nhắm tới là sẽ không có một chấm đen nào trên danh sách.
* Nhìn khía cạnh tốt đẹp của sự vật và làm cho niềm lạc quan của tôi thành hiện thực. Phía tiêu cực (thường nhiều hơn) người ta sẽ viết: Vợ chồng cãi vã, stress, cảm giác tội lỗi, mất ngủ, căng thẳng, tham lam, nông cạn, tự mãn, bị chê trách và đóng thuế. Những niềm tin này có những hậu quả sâu rộng và xa hơn.
Họ quan sát một hành động đúng của con vật và thưởng cho nó một con cá. Bằng không, nó sẽ phải nhường chỗ cho những chuyện khác cấp bách hơn xảy ra trong ngày. Có khi đây là vực thẳm tâm lý.
Nếu bạn gặp một vấn đề gì là tôi có mặt và tôi thấy rất hãnh diện được các bạn gọi như thế. Các lãnh tụ vĩ đại thường ít khi "thực tế". Thế rồi tôi cũng nhớ lại cái giây phút mà cuộc đời tôi biến đổi, giây phút tôi đã thốt lên,"Thành công rồi! Tôi biết là mình đáng giá hơn tất cả những gì mình hiện đang có trong cuộc đời, về trí óc, tình cảm và thể xác".
Dành 2 phút viết một đoạn xác định tại sao bạn quyết tâm tuyệt đối thực hiện mục tiêu này trong vòng một năm. Hãy hỏi họ những câu như sau:" Niềm tin nào đã khiến bạn thành công? Niềm tin nào đã khiến bạn vượt trội hơn những người khác?" Ví dụ, một số người coi hạnh phúc là cảm giác ổn định, an toàn, trong khi người khác lại coi sự an toàn, ổn định là đau khổ vì điều này làm cho họ không bao giờ cảm nghiệm được sự tự do.