Ông Nana-naid rất hài lòng với kết quả công việc của ông và vui vẻ trích ra cho ông một phần tư số tiền như đã thỏa thuận trước đó. - Câu chuyện kể về sự khôn ngoan của ông Arkad đem lại cho các anh suy nghĩ gì? Ai trong số các anh có thể bước tới trước mặt hai đấng sinh thành để thuật lại cách sử dụng số tiền kiếm được của mình nào? Rồi sau đó, đoàn lữ hành của tôi rơi vào tay của bọn đạo tặc chuyên cướp bóc trên sa mạc.
Người vay tiền cho biết là từ mười đồng đầu tiên, đến lúc đó người nông dân đã có được ba mươi đồng rưỡi, bao gồm cả vốn lẫn lãi. Số tiền này theo thời gian sẽ gia tăng rất nhiều, đảm bảo sau này bạn sẽ có một số tiền cần thiết để nuôi sống bản thân và gia đình khi mình không còn khả năng lao động nữa”. Bà không ngờ đứa con trai của mình đã phải chịu nhiều khổ cực, vất vả như thế.
Sau một lúc, cả ba ông đều dừng lại và thở dốc. - Quả là một giấc mộng tuyệt vời. Còn ông, ông hãnh diện quay đầu nhìn lại đoàn lữ hành, những con lạc đà và những con lừa to, khỏe đang chở đầy hàng hóa trở về Babylon.
Herodotus, nhà du hành và nhà sử học của Hy Lạp, đã từng viếng thăm Babylon. Người này tiếp nối người kia cặm cụi làm việc như những con kiến, từ hừng sáng cho tới khi tối mịt. Tôi có cơ hội gặp được một ông chủ tốt không?
- Tôi kéo cày cật lực từ sáng sớm cho tới tối mịt, cho dù trời rất nắng, chân tôi mỏi nhừ hay cổ của tôi đau rát… Ngược lại, cuộc sống của anh lại luôn an nhàn và sung sướng. - Họ cũng đẹp đẽ, mạnh khỏe như chúng ta. - Tể tướng nói phải đấy.
Tôi là người sở hữu rất nhiều vàng. Và vì vậy mà đã làm tiêu tán hết gia sản của ông nội cháu để lại. Suốt ngày hôm đó, vì thiện chí muốn giúp con bò, nên lừa phải làm thay công việc của con bò.
Vì vậy, nếu trong khi anh tới Smyrna mà bị bọn cướp lấy mất số vàng, hay lúc anh quay về bị bọn chúng phỗng tay trên những số hàng hóa ấy, thì anh sẽ lấy gì để trả nợ cho tôi? Nếu anh không có tiền để hoàn trả, có phải tôi đã mất hoàn toàn số tiền đó rồi không?" - Đúng là một câu chuyện rất thú vị. Bẵng đi một thời gian, ông chủ trang trại lại tìm đến tôi và thuật lại chuyện một người khách phương xa cho biết, ở quê của ông ta có nuôi những bầy dê rất kỳ lạ.
Một lần nữa, đầu tôi lại vang lên câu nói của bà Sira: “Những món nợ của cậu là những kẻ thù đã xua đuổi cậu ra khỏi Babylon”. Cho đến một này, tôi nhận ra những món nợ tuy nhỏ nhưng cộng lại thành một con số rất lớn và tôi không thể trả hết được. - Trong suốt bao năm qua, tôi chưa hề suy nghĩ về điều này.
- Họ cũng đẹp đẽ, mạnh khỏe như chúng ta. Anh ta bàn với con là cùng nhau hùn vốn để mua cửa hàng đó. Tôi thường mang những bó thảm lớn, loại đẹp nhất theo ông chủ đến nhà Nomasir để bán cho ông ấy.
Câu nói của chàng trai trẻ càng khiến ông Sharru thấy rõ những lo lắng của mình là có cơ sở. - Nhưng tại sao tất cả mọi người không thể học được cách thức kiếm ra nhiều vàng để trở nên giàu có? – Nhà vua hỏi lại. - Trong hai tháng, tôi đã sáu lần đến gặp ông chủ để đòi tăng lương, nhưng không đem lại kết quả gì cả.