Trong xã hội hiện đại, đó lằ laọi các câu như sau: “xét đến lợi ích đôi bên hoặc đó là điều ai ai cũng biết, hoặc đáng lẽ từ lâu đã phải như thế hoặc người thông minh nên làm như thế. Khổng Dung bèn sai Thái Sử Từ phá vây đến cầu cứu Lưu Bị. Tôi biết ông rất quí tôi nhưng tôi cũng lo cho thân tôi.
Nhân vật nhỏ tự trào đem lại niềm vui trong nỗi khổ, tự an ủi mình. Sau một thời gian cùng công tác, một buổi chiều đang uống trà Timophe đột nhiên nói: "Bây giờ tôi rõ rồi, anh không phải là người như ban đầu tôi tưởng. Láng giềng chạy đến giúp bắt tên trộm đưa ra đồn công an.
Phải nói rằng "thế nghiệm có tính chất công phá" này của Gia Cát Lượng đã có tính toán chu đáo trong lòng cũng giống như sau này dùng bài Đồng tước đài phú của Tào Tháo kích nộ Chu Du, đều đạt đến hiệu quả chính diện bất ngờ. Tài xế không nói gì, đỏ mặt tía tai, ánh mắt lộ vẻ tức giận. Hôm sau, mẹ chồng lộ vẻ bất bình cô dâu cả.
Chính vì vậy toàn bộ cán bộ chiến sĩ trong sư đoàn đều hiểu, tín nhiệm và yêu mến ông ta trừ cấp trên trực tiếp của ông ta. Bấy giờ bà vợ tính cẩn thận phát hiện ra là phích cắm điện bị rơi ra. Dục vọng và tình cảm trong đáy lòng đầu tiên phản ánh lên ánh mắt, ánh mắt dao động theo hướng nào, trình độ tập trung ánh mắt như thế nào biểu thị những trạng thái tâm lý khác nhau.
Một cách là phản kháng tiêu cực, ngậm miệng chịu xấu hổ hoặc là nổi giận lớn tiếng phản kháng. Anh thất nhãn thần của họ ngưng định biểu thị họ cho rằng, lời nói của anh đáng nghe, nên làm theo kế hoạch của anh. cái bánh sông tức bánh chưa chín.
Vì vậy không những đốt tất cả cổ thư trong nước mà còn phải đốt tất cả cổ thư trong các thư viện các nước. Nhiều lúc giải vây cho người khác còn quan trọng hơn che chắn cho bản thân, một mặt biểu thị thông cảm và tôn trọng đối phương, mặt khác giành một mảnh đất sau này cho bản thân. Cho nên che đậy có thiện ý là không nên chê trách.
Xã hội công nhận danh nhân thì mọi người theo đuổi là việc chính đáng và có ý nghĩa tích cực đối với xã hội. Gia Cát Lượng chộp lấy điểm đó mắng một ngươi là "vô phụ vô quân" (không cha không vua) một người là kiến thức trẻ con khiến cho cả hai xấu hổ. cho nên cuối cùng đành tìm một góc vắng vẻ cam chịu lạnh nhạt.
Nhờ vậy sẽ tránh khỏi khinh suất tin người. Nếu rủi ro xảy ra tình huống này, diễn giả nên lập tức biện minh, khéo léo chữa sai thành đúng. Nhưng không ai chịu nhượng bộ trước, vì vậy hai bên lời qua tiếng lại ngày càng gay gắt, khẩu khí cũng càng ngày càng căng thẳng, thậm chí dẫn đến ẩu đả.
Anh chợt nghĩ ra một diệu kế. vàng bạc và một bức tranh bí mật gặp Yên Chi. Những tầng tâm lý sâu tận đáy lòng có thể vô tinh phản ảnh trong cách dùng từ của mỗi người.
Thủ tướng nhìn Kính Nhất Đan cười rồi vui vẻ cầm bút viết: "Dư luận giám đốc, quần chúng hầu thiệt, chính phủ kính giám, cải cách tiêm binh" (Dư luận đôn đốc, miệng lưỡi quần chúng, gương soi của chính phủ, lính đi đầu của cải cách). Đó là tiếng đàn của Trác Văn Quân con gái Trác Vương Tôn. Cậu con lại nói: "Mẹ ơi mẹ vẽ đẹp quá!".