Cô nhận ra đây chính là giấc mơ cô đã có vào đêm cô lập danh sách những việc cần làm và quyết định xin lời khuyên của huấn luyện viên Jones. Vậy thì Cà Tím và Đậu Phụ nên chọn phương án nào để triển khai? Ưu tiên hàng đầu của họ là những hành động nằm ở góc trên bên phải vì chúng có mức độ ảnh hưởng cao và dễ thực hiện. Nàng Nấm xoay người chạy về phía trường học.
Làm thế nào Cà Tím và Đậu Phụ sắp xếp mức độ ưu tiên của các phương án hành động? Họ quyết định đưa ra tương quan giữa tác động có thể xảy ra của các phương án và mức độ công sức phải bỏ ra. Kế hoạch giải quyết vấn đề của Cà Tím và Đậu Phụ là như thế này: Lẽ ra bạn phải thức dậy lúc 6 giờ để làm vệ sinh cá nhân, ăn sáng và đón xe buýt lúc 7 giờ 8 phút.
Được rồi, mình sẽ đạt được điều này trong vòng ba tháng nữa. Tôi hy vọng câu chuyện của Kiwi đã mang lại cho bạn một số bí quyết để có thể đưa ra những quyết định tốt hơn và cải thiện cuộc sống của mình. Ví dụ, một phần giả thuyết của John là cậu có thể chuyển sang công việc có thu nhập cao hơn.
Tôi cũng muốn gửi lời cám ơn đặc biệt đến ông Masao Hirano, cựu quản lý của công ty McKinsey ở Tokyo, biên tập viên Courtney Young, họa sĩ vẽ tranh minh họa Allan Sanders và các nhân viên Seita Yui, Takashi Yamashita ở phòng thiết kế Delta. John hỏi những người chủ nuôi chó xem cậu có thể cùng lúc dắt mấy con chó hay không? Cả ba đều vui vẻ đồng ý với John, đặc biệt khi họ nhận ra điều đó sẽ giúp cậu mua được một chiếc máy vi tính và theo đuổi giấc mơ Hollywood. Dù đó là gì thì bạn cũng sẽ học được cách giải quyết.
Ba tháng sau, Đậu Phụ, Cà Tím và nàng Nấm cùng đến trường. Chẳng ai chịu hiểu tôi. Có thể họ còn cho bạn làm xét nghiệm máu hay chụp X-quang.
Ba tháng sau, Đậu Phụ, Cà Tím và nàng Nấm cùng đến trường. Mặc dù tôi không khẳng định mình là một chuyên gia giáo dục nhưng tôi hy vọng ít nhất cuốn sách này cũng mang lại được cho các em một điểm khởi đầu lý thú. Nhóm những chủ đề tương tự lại với nhau (các môn thể thao đồng đội, các môn thể thao cá nhân).
Hiện tại John có 150 đô-la tiền tiết kiệm. Như bạn có thể nhìn thấy ở hàng khoảng cách đến trường, bạn có thể ghi con số cụ thể (ví dụ như 25 phút). Hàng ngày cô lừa bóng, dắt bóng trên đường đến trường, dù trời mưa hay nắng.
Học sinh thứ hai ở Rio mà cô liên lạc lại phàn nàn về số học sinh Mỹ ở trường: Trường Rio có hơn ba mươi học sinh Mỹ theo học tất cả các môn học và tụ tập với nhau sau giờ học, không hòa nhập thân thiện với những học sinh người bản xứ. Để tạo ra ma trận, họ xếp hạng mức độ ảnh hưởng từ cao xuống thấp theo trục tung. Kế đến, họ phỏng vấn ba người không đến xem nữa và hỏi tại sao họ không tham gia.
Bằng cách chia mọi người và mọi đối tượng liên quan thành từng nhóm, bạn có thể dễ dàng nhận thấy cốt lõi của vấn đề. Nàng Nấm lập tức nổi cơn lôi đình. Cậu có thể đổi sang một quyển sách dạy toán hay hơn, nhờ thầy cô và bạn bè giúp đỡ trong những vấn đề gút mắc sau giờ học, hay nói cha mẹ tìm cho mình một gia sư.
Hơn thế nữa, 90% số học sinh ấy dự định sẽ tiếp tục xem những buổi diễn sau! Tuy nhiên, cô thất bại thảm hại. Vậy thì tại sao đây vẫn chỉ là giả thuyết mà không phải là giải pháp thật sự của John? Nó vẫn còn là giả thuyết vì chúng ta vẫn chưa biết được nó có đúng hay không.