Một nỗi tức giận và bối rối thoáng qua tâm trí tôi: “Tôi đã học và áp dụng những nguyên tắc trong sách như thế nào mà giờ này tôi vẫn còn ở đây, ở trường đại học này thay vì làm được việc lớn lao ở thế giớí bên ngoài? Liệu tôi có bỏ sót điều gì không?”. Có nhiều người trong thế giới này được người khác sẵn sàng giao cho hàng triệu đồng. “Tôi may mắn có được một cuộc sống hào hứng và mạo hiểm trong suốt 42 năm qua.
Chúng ta hãy tiếp tục theo dõi câu chuyện. Khi ta cứ thất bại liên tục sau khi đã kiên trì trong một khoẳng thời gian dài và thể hiện nỗ lực cao nhất ,có lẽ ta phải nhìn lại nơi mình đang đứng và xác định lại liệu ta có thể thực sự đạt được điều mình mong muốn ở đó hay không Có thể ta không thích khái niệm này nhưng sự thật là :"ĐẤU TRANH" làm ta cảm thấy cuộc đời mình đáng sống hơn !Trong nhiều trường hợp chính tạo hóa đã luôn gửi những thông điệp đó đến cho ta.
Tại sao tôi lại vẽ ra một viễn cảnh ảm đạm như thế? Sự thật là những điều trên đã sảy ra một cách tự nhiên trong xã hội như thể đó là phần thưởng cho người chiên thắng và là hình phạt cho kẻ thua cuộc. Gia đình ông không có đủ những thứ tối thiểu cho cuộc sống hàng ngày. Tôi đã cố gắng suốt một năm trời hòng níu kéo cô ấy nhưng tất cả mọi cố gắng đều vô ích.
Tất cả chúng ta đều biết rằng tiềm thức của chúng ta rất mạnh mẽ. “Dường như mọi người đều có khả năng tiềm ẩn rất lớn. Tôi không biết phải mất bao nhiêu năm đứa con mới trả lại được khoản tiền mà cha mẹ đã phải bỏ ra cho việc học của nó.
Mất mát càng lớn,bạn càng giởi hơn,càng học hỏi được nhiều hơn và càng tiến gần đến đích hơn”. Và câu trả lời, như các bạn ngày nay đã biết, ở trong sách lịch sử cảu các bạn đấy. Ông đã dựng tượng đài của 1 vị thi sĩ vĩ đại người Tamil ,Thiruvalluvar cao hơn 40 mét.
Tiến sĩ Norman Vincent Peale đã nói: “ Các rắc rối là dấu hiệu của cuộc sống! Càng có nhiều rắc rối, bạn càng sống lâu hơn!”. Quyển sách của ông viết về các chuyến du hành đã mở mang trí óc dân châu u về văn minh Viễn Đông Ở tuổi 22, ông trở thành thị trưởng trẻ nhất của tỉnh ông nhưng sau 7 tháng điều hành chính quyền tỉnh, ông bị truất quyền vì tính đến ngày bầu cử, ông còn thiếu 19 ngày nữa mới đủ tuổi theo qui định.
Không khí xung quanh hơi căng thẳng. Vẻ mặt tôi thay đổi hoàn toàn. Vài năm sau, tức vào thập niên 1930, việc kinh doanh cao su ở Singapore bị ảnh hưởng nặng nề bởi cuộc khủng hoảng kinh tết đã khởi đầu ở Hoa Kỳ.
Người hàng xóm bèn hỏi ông lão: “ Ông muốn ăn trai cây sầu riêng này à?”, dù biết rõ mười mươi là phải trồng từ 8 đến 10 năm cây sầu riêng mới ra trái. v…Tôi trở thành “máy làm ra tiền” của hội! Mooyj cuộc thí nghiệm đã được tiến hành tại một nhà an dưỡng ở Connecticut (Mĩ),nơi các công dân lớn tuổi được tự mình chọn cây (lạo trồng trong nhà ) để chăm sóc .
Lúc đó, tôi nghĩ tôi sẽ kkhoong bao giờ để bất kì ai nhìn tôi và nghĩ: “Cô ấy thì biết gì cơ chứ”. Để có tiền trang trải chi phí sinh hoạt, ông xin vào làm việc cho một nhà máy cao su ở ngoại ô Paris. Đây chính là thái độ Kia Su hay còn gọi là hội chứng “sợ bỏ lỡ hay bị cuỗm mất” mà tôi đang đề cập đến.
Sau đó, tôi mượn văn tự đất của cha tôi để thế chấp số tiền đã rút quá mức cho phép trong tài khoản ở ngân hàng. Trải qua nhưng sai lầm ,những trở ngại và những thất bại ,ta biết làm thế nào cho đúng và cuối cùng cũng đạt được mục đích của mình . 6 tháng, rồi 9 tháng trôi qua, tôi vẫn chưa có việc làm.