Và dấu ấn này còn lưu lại trong cách thức Lou Gerstner cứu thoát IBM sau này. Time có thể đã quên hoặc không muốn nhắc đến chuyện Tom cuỗm ngay một chiếc xe của ai đó để trên đường và chạy thẳng vào sân nhà. Watson đặt ra tầm nhìn cho CTR như một công cụ như vậy.
Ngày hôm trước, chính phủ đã thực hiện một vụ nổ thử. Trong IBM của Watson, con người mới là ngôi sao. Ai đã đưa Tom đến IBM? Không phải là Watson.
Trong thực tế thực hiện hoài bão của Watson, có câu chuyện nhỏ về những người bán hàng ăn mặc chỉnh tề. Sau chiến tranh, có đến ba triệu người thất nghiệp ở Mỹ. Năm 1915 ông đã bắt đầu nói về chữ think tự do của ông, thấy cái gì đúng, có lợi, dựa trên cơ sở chung là con người thì ông làm màkhông sợ bất cứ áp lực nào, kể cả dư luận báo chí.
Tấm ảnh này ngày nay còn được IBM lưu trữ cho thấy mọi Watson đã tuyển dụng phụ nữ khi giới chủ chưa nhận ra tầm quan trọng của một nửa loài người này. Hậu thế Gerstner thì tôn trọng vì lắng nghe các bước đi của công nghệ.
Tinh thần nghĩ khác và làm khác bắt đầu. Cuộc đời của chồng bà là một chuỗi quan sát phi thường. Tom nghĩ rằng mười hai đơn hàng từ quân đội, ngân hàng và hãng bảo hiểm đủ để nói chuyện với cha ngay trong cuộc họp.
Là một học sinh không có thành tích học tập tốt, chàng siêu quậy Tom đã cuốn vào những trò quậy phá và gây rối để vơi đi nỗi thất vọng. 000 nhân viên đè nặng lên IBM khi các hợp đồng cho cuộc chiến đã chấm hết. Tom tiếp bước tinh thần tiên phong của cha bằng cách mạo hiểm có tính toán với dự án đời người: 5 tỉ đôla cho dự án IBM 360.
thành giá trị cho doanh nghiệp), một ai đó tại sao không phải là IBM? Không ai giỏi hơn IBM trong chuyện này kia mà? Có nghĩa là công ty này đánh mất mục tiêu chăm lo cho giới kinh doanh trong việc tạo ra các cỗ máy tính toán. Những cuộc điều tra nhanh cho thấy chính phủ là khách hàng lớn. Thay vào đó, Xerox đầu tư vào máy photocopy và trong cuộc chiến này họ đã loại IBM ra ngoài.
Cha đã từng làm ông con xanh mặt khi bảo rằng hãy vay tiền ngài Morgan. Và để khỏi đi bộ mất cả ngày vừa đi vừa về, Tommy phải học nội trú ở trường. Phụ tá điều hành của Watson, Sam Hastings, viết ngay cho nhà lãnh đạo của mình: Tôi sướng phát điên lên khi tờ Chicago American nói rằng, một công dân Mỹ đích thực đã gởi trả huân chương hòa bình cho Hitle.
Tuy nhiên, trong thời đại của mình, Gerstner đã làm một chuyện mà Watson không bao giờ muốn, ông đã sa thải nhân viên. Và IBM có thể ngẩng cao đầu vì đây là máy tính đầu tiên cho phép lập trình bằng phần mềm bằng cách sắp xếp các nút trên một bảng nút cắm. Đó không chỉ là phép lịch sự, một kiểu đắc nhân tâm, mà là một phần chuyên nghiệp trong kinh doanh.
hình ảnh của các nhà tư bản. 2004 rằng đã học từ mỗi doanh nghiệp một ít. Đó là một kiểu khiêm tốn.