Nếu chúng không gấp gáp lên thì sẽ quá trễ để chúng học được một điều gì đó từ thất bại đó. Năm 1917, ông tham gia đảng xã hội Pháp. Giờ thì tôi hi vọng bạn đã có thể hiểu được giá trị đích thực của những thời kì khó khăn,của thất bại .
Vòa tháng 6 năm 1913, ông rời Sài Gòn với ý định ra nước người tìm đường cứu nước. Chắc chắn sau đó, bạn chỉ có thể luôn cho rằng mình đang nghỉ nghơi và đăng giải khuây, và hãy quan sát tất cả những cái nhìn đố kị. Chung quy tất cả những điều trên đều dẫn đến câu hỏi: bạn đang cạnh tranh với ai? Ta không nên cạnh tranh với những người khác, ta nên chung sức với họ và cạnh tranh với bản thân chúng ta.
Ngay cả những người bạn tốt nhất cũng vội vã xa lánh ông vì nghĩ ông đã hóa điên. Một bữa nọ, “gián điệp” báo cáo một trong những điều gây tổn thương lớn nhất trong đời tôi. Ta cần có cả nắng và mưa để tạo nên cầu vồng và như một câu tục ngữ đã nói: “Ở đoạn cuối cầu vồng là hũ vàng của bạn.
Anh được xem là võ sĩ quyền anh hạng nặng vĩ đại nhất mọi thời đại. Thực tế,bản thân ta thay đổi từng phút,từng giây. Đó là toàn cảnh những ngày thơ ấu của tôi.
Tôi được chỉ định làm thư ký phụ trách các tổ chức xã hội của Hội sinh viên. Vậy ai là người muốn có cuộc sống gian khổ và khó khăn ?Tôi ủng hộ những người không thích điều này . Nói thật với các bạn , tôi dường như đã “chết”.
Có bao giờ bạn ở trong số những người đã làm mọi thứ nhưng vẫn thất bại và phân tích mọi điều bạn đã làm ra mà vẫn không tìm được kết quả hay nguyên nhân trong cuộc sống này? Đừng tuyệt vọng bởi vì nguyên nhân có thê nằm trong “một khoảng thời gian khác”. Hãy suy ngẫm về điều này. (Một báo cáo gần đây ở Hồng Kông cho biết số học sinh đến tìm gặp chuyên gia tâm lí trong 5 năm gần đây tăng đến 55%.
Quân đội Pháp phải rút khỏi Việt Nam, lúc này, Việt Nam tạm thời bị chia làm hai miền, miền bắc xây dựng Chủ Nghĩa Xã Hội, miền Nam đấu tranh giải phóng chống lại đế quốc Mĩ. */ Nữ thủ tướng do thái Golda Meir đã phải chịu đựng căn bệnh bạch cầu trong 12 năm. Cái mà anh chưa bao giờ có được là sự ấm cúng của gia đình.
Cựu thủ tướng Singapore, người đã vực Singapore từ chỗ kém phát triển thành một trong những quốc gia giàu có nhất trên thế giới. Khi được hỏi tại sao luôn dè dặt, ông đã trả lời :”Ta luôn dè dặt vì ta có cái để mà dè dặt. Ông không có tài sản riêng nào ngoài chiếc đánh máy hiệu Hermes.
Cuộc đời chúng ta ví như chiếc máy bay sẽ đi lạc hướng liên miên . Nhưng từ ngày đó trở đi, người lính một thời anh dũng kia không còn ở tuyến đầu nữa! Anh ta né tránh nguy hiểm và cố gắng tối đa bảo vệ mạng sống của mình! Bạn sẽ làm thế nào nếu bạn thua cuộc? Bạn sẽ làm gì nếu bạn của bạn hơn mình, nếu trong công việc bạn bị xa sút, nêu thu nhập của bạn không thể sánh được với những người cùng địa vị? Bạn sẽ làm gì nếu họ mua được mấy ngôi nhà, còn bạn thì không, bạn đang già đi còn những người trẻ tuổi hơn lại đang vượt bạn? Liệu bạn có quá già để thành công? Liệu bạn co trễ lắm để thành công?
Chỉ sau 2 tháng, chúng tôi cạn sạch tiền để mua hàng hóa. Chỉ trong một tuần, ông đã bỏ việc và bị ghi trên thẻ việc làm : “Từ chối làm việc nên không thuê nữa”. Thế giới thật vĩ đại! Mọi thứ sẽ trở nên vĩ đại! Vâng, tôi là người vĩ đại nhất! Lúc đó tôi mới hiểu tại sao võ sĩ Muhammad Ali cứ hô to: “Tôi là người vĩ đại nhất” mỗi khi bước lên võ đài.