Nhưng tôi thú rằng nhớ lại bức thư đó tôi xấu hổ lắm". Rồi thì thợ đình công mượn chổi, leng, xe bò, quét tước chung quanh xưởng, lượm giấy vụn, tàn thuốc, tàn quẹt trên đất. Ông có muốn biết tài sơn ghế của tôi không? - Trưa nay ông lại dùng cơm với tôi, tôi chỉ cho ông coi.
Viên kiến trúc sư giới thiệu ông Adamson rồi, ông này nói: Thưa ông Eastman, trong khi đứng đợi, tôi ngắm phòng giấy ông. Một hãng xe hơi có sáu khách hàng không chịu trả tiền sửa xe. Tôi gắng hết sức để nói, nhưng chỉ phát ra được một tiếng khàn khàn.
Nay ta thử tìm cách sửa chữa bức thư đó cho hợp hơn. Vậy mà biết bao người không chịu làm theo như vậy! Người ta tưởng rằng làm cho kẻ khác nổi giận lên là sự quan trọng của người ta tăng lên. Mùa này ai cũng trốn cảnh nhà quê, dễ gì cho người khác mướn được? Ông Farrell nói: "Trước kia, nếu gặp trường hợp đó, tôi đã chạy lại kiếm người mướn nhà, biểu ông ta đọc kỹ lại thể lệ trong tờ giao kèo.
Đã lâu rồi, một cậu bé Hòa Lan tới di trú nước Mỹ. Ba nó hiểu vậy, bảo nó: "Nếu con chịu ăn những món này thì con mau mạnh lắm; một ngày kia đánh nó nhào văng liền". Thành thử có lần luôn 27 giờ đồng hồ, ông không có dịp thay quần áo.
Sau cùng ông mời tôi ở lại dùng bữa, đưa cho tôi một tấm chi phiếu và đặt tôi làm một bức vẽ khác nữa". chiều qua người ta không mời tôi dự tiệc. Viết như vậy mà đòi làm cho người ta muốn lại chơi với mình! Người học trò đó chỉ nói tới mình thôi, không hề có một lời khuyến khích bạn.
Tôi: - "Thưa bà, xin bà tin rằng tôi ân hận hơn bà vô cùng. Nhưng nếu người ta bắt chúng ta nuốt cay mà nhận lỗi thì lại khác hẳn. Hỏi còn có phần thưởng nào quý hơn nữa không?".
Nhưng sự thay đổi lạ lùng nhất, chính là sự biến hóa của thâm tâm chị. Nghĩa nó vô cùng và bạn sẽ thường gặp nó trong cuốn sách này. Tất nhiên là tôi không muốn trả giá đó.
Hồi chú bằng tuổi cháu, chú vô lý hơn cháu nhiều. Thách đố khêu gợi tức khí những người có tâm huyết Kiếm được một cái chòi ở giữa vườn nhỏ rồi ở đó.
Những sách ông viết về nó được hoan nghênh nhiệt liệt và dịch ra mười hai thứ tiếng. Paul Popenoe cho rằng: "Ta có nhiều hy vọng thành công trong một hôn nhân hơn là trong một kinh dinh khác". Cho nên ông cho rằng được 15 phần trăm đã là kỳ dị và nếu được 20 phần 100 thì thật là có phép mầu nhiệm.
Benjamin Franklin vì dùng nó mà làm cho một kẻ thù biến thành bạn thân suốt đời của ông. Đã từ lâu, nhà đúc chì quen tỏ sự quan trọng của mình bằng giọng thô lỗ với người lại bán hàng cho ông và la ầm lên, mời họ "cút". Duvernoy, một trong những nhà làm bánh mì lớn nhất ở Nữu Ước.