Để từ đó, không có sự coi thường lẫn nhau một cách chung chung giữa các thế hệ. Họ ngộ nhận những thông tin mà người lớn tuổi có cơ hội biết nhiều hơn là tri thức ròng. khi dần xuất hiện những kẻ trong chúng mày bị giết chết một cách dã man như trong những phim về bọn bệnh hoạn có lẽ chúng mày mới biết đến y đức
Cát là tâm luân lưu giữa hai khoảng đó. Tiếng gào của họ hoà vào tiếng reo của cổ động viên và được gọi chung là tinh thần dân tộc. Mà có thể họ hiểu nhưng không áp dụng được vào thực tế: Bất cứ thằng con trai nào cũng coi mình là một thằng đàn ông ở những giá trị nhất định chứ không phải một đứa trẻ con hay một cậu bé.
Dù sao nó cũng được tổ chức cả một cuộc thi đặt tên trên báo. Đó là một thực tế mà kẻ thiếu thực tế này nghĩ đến… Nhưng những năm im lìm dần trôi qua đem lại cho tôi nhiều bài học thực tế.
Mà bác thì dùng toàn công thức. Trên đường, bác vẫn lo đủ thứ. Tốt hơn là dành đất cho những con chữ về việc biết rõ nhưng không biết rõ có ngộ nhận không.
Sao lại xé sách hở con. Cái mà tôi nghĩ chỉ là một nền tảng cơ bản mà một thế hệ mới cần có. Mẹ hỏi: Con mệt à? Con không học được à? Pho tượng tôi vẫn hóa đá.
Vận động, đọc sách và làm việc theo sở thích khiến thằng con trai bớt côn đồ. Sau đây là một số dữ kiện. Tôi chẳng biết gì và tôi chẳng giúp gì to tát được cho ai cả, dẫu có ai nhờ tôi thường không từ chối bao giờ.
Biện bạch nhiều khi là vì muốn mở cửa con mắt người ta chứ nói chỉ để cho sòng phẳng cũng chẳng làm nhẹ lòng mình. Nhưng nó còn nhiều việc mà cái tuổi đó khó tự điều tiết hợp lí: Học chính, học thêm, tập luyện thể thao (khá chuyên nghiệp, ăn lương). Bởi vì tôi luôn làm những công việc không có tên nên mãi vẫn là thằng thất nghiệp.
Cứ giờ nào là đổ từng ấy tiếng chuông. Đến giờ phút này còn chưa nổ mới dám tin mình là thiên tài chứ. Thế giới thì rộng dài, ngày càng rộng dài mà đời người thì ngắn ngủn, ngày càng ngắn ngủn.
Hay mình bảo: Tôi đang chìm, đang lắng. Bạn xoay bên này thì ông anh nghiêng bên kia, như vô tình mà như giấu giếm. Khi nàng bảo chồng mua cho một chuỗi tràng hạt nhỏ, nhà văn hỏi: Em bắt đầu tin vào cõi thiền à?.
Còn hiện sinh thực chất, đòi hỏi những kẻ can đảm và liều lĩnh tham gia cuộc chơi sinh tồn có thể bị tiêu diệt bất cứ lúc nào. Nó còn có vô số uẩn ức và những cái khác. Nếu không muốn hơi tí bị nhắc: Bỏ truyện đi, ngồi vào bàn học đi con.