"À phải rồi!", James vừa lẩm bẩm vừa viết thêm một ghi chú khác: Jones bước tới chiếc tủ lạnh nhỏ nơi góc phòng và mang ra cho James một chai La Vie ướp lạnh: Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm.
khó cộng tác với các nhân viên của mình. Anh vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng không có nhân viên nào nhận ra tầm quan trọng của vấn đề thời gian. Lúc nào anh cũng sẵn sàng chia sẻ kinh nghiệm của mình với bất kỳ ai.
Câu chuyện của Jones giúp anh học được rất nhiều điều, không chỉ từ những sai lầm của bản thân mình mà còn cả từ những sai lầm của Jones. - Tớ hiểu rồi, - James đồng ý. Sau đó, giảm dần đi.
Cuối cùng, anh viết thêm vào bên dưới những dòng đã có: - Biết làm thế nào được, - Jones phá lên cười. Anh bắt đầu có cảm giác như đang đứng trước tòa và bản thân anh không thích tình cảnh này chút nào.
Thế nhưng khi báo cáo kết quả, tớ suýt đánh rơi cái gạt tàn thuốc khi nghe cô ấy báo cáo về những điều đã cam kết nhưng lại không nằm trong thẩm quyền của mình, đồng thời còn tự ý liên hệ với những người hoàn toàn không nên đặt mối quan hệ. Áp lực công việc trước kia từng có lúc bám chặt lấy anh đã dần tan biến tự lúc nào không rõ, bởi giờ đây anh cảm thấy thoải mái với phong cách làm việc mới mẻ và tích cực này. - Cậu hãy ngồi xuống đi.
Đó phải là một quyển sách thật đơn giản, thực tế và có thể làm thay đổi cuộc sống của người đọc. Thế nhưng cứ mỗi lần giao việc cho họ là y như rằng anh lại phải gánh thêm một số việc nữa. Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt.
- Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian. Anh rất biết ơn Jones vì đã giúp anh tạo ra những thay đổi đó và như đã hứa, tối nay cả hai nhà sẽ có dịp thưởng thức những xiên cá nướng ngon nhất mà vợ anh đã chuẩn bị. Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm.
nhạc yêu thích của mình lên. Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa. - Khởi đầu thì khá tốt.
Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước. Chồng hồ sơ gần như đã được giải quyết hết. James cảm thấy nhẹ nhàng hơn khi hiểu rằng khó khăn của mình rồi cũng sẽ có giải pháp khắc phục.
Nhân viên của anh cũng thay đổi, họ chuyển từ thái độ vị kỷ cá nhân, trốn tránh công việc sang cởi mở và hòa đồng với tập thể hơn. Cả hai người đàn ông đều im lặng, mỗi người theo đuổi những ý nghĩ của riêng mình. Nhưng sau đó cậu vẫn có thể nói hết cho tớ nghe mà.