Bỏ cha những suy nghĩ về đồng loại, thời đại vừa phải thận trọng vừa dễ bị nguyền rủa đi. Tôi bảo vâng, nhiều nước mà anh. Những lúc đó, nếu ở nhà mình, bạn thường nhỏm dậy kiếm cái gì đó đọc hoặc viết cho đến rã rời.
Và vì thế, nó chìm đi trong bao đời chìm của những dòng chữ khác. Thoát khỏi trước khi họ chết. Đây là một sự tham lam.
Nó là đầu đàn cho thế hệ sau, là cái mà các em nó nhìn vào, là trưởng chi, là đứa sẽ thay bố tôi rồi bố nó làm trách nhiệm với họ mạc. Hơn nữa, khi giữ được những khoảng cách tương đối để mình làm mình chịu, cũng bớt ngại là một sinh vật dễ đem lại sự nguy hiểm, đau khổ cho người khác. Tôi nghĩ đến Tần Thủy Hoàng đốt sách.
Bạn bảo bạn không học được ở trường, bạn vừa không hứng thú tí ti vừa đau mắt đau đầu. Con người thường chỉ trở nên biết ơn sau khi họ cảm thấy hàm ơn. Ngôn từ không có gì mới.
Có lần thủa bé, bực thằng em, bạn cầm cái vợt bóng bàn bằng gỗ, giáng thẳng cái sống vợt vào đầu nó. Lúc tôi khóc, dường tôi có hỏi tại sao mình khóc. Thậm chí, phải viết, phải sống.
Đôi lúc bạn nhận được một vài sự coi trọng về nghệ thuật. Bác ạ, chú cảnh sát lúc thả xe cháu có nói: Nhà toàn công an mà lại chậm chạp thế. Tôi không đòi hỏi gì cho mình, không than vãn về nỗi khổ đau của mình; nhưng khi tôi vẫn chẳng gột rửa được cái cội nguồn chia sẻ và đùm bọc của con người, dù có là một thằng đàn ông bất khuất, tôi vẫn là một kẻ hèn…
Ở nơi ấy, ông sẽ là tất cả mà cũng chẳng là ai cả. Sản phẩm của sự thiếu cập nhật tri thức chính là sức ì của bộ não. Tôi ngồi trên nền gạch, xé những trang thơ ra và đốt cho bằng hết.
Cũng chính vì thế mà khi họ thấy bạn, thường thì họ toàn thấy bạn chơi. Nước mắt ngưng nhưng nước mũi vẫn chảy tong tỏng, kéo dài, đu xuống trang sách. Và lại thấy quyển sách bị xé.
- Ông còn lo xa hơn tôi. Ăn cơm trưa, lúc ngồi mâm phòng này, lúc ngồi mâm phòng kia ở nhà ăn. Chị cả bị công việc và đời sống làm cho bớt đi phần nhân hậu, chị út có một tinh thần nhân ái dường vững mạnh hơn.
Dù mẹ không bay, không bay đâu. Mình lại biết thêm một con đường đến đồn công an. Nhưng mà cái đó dường như có sức cám dỗ và thử thách hơn.