Đây chính là lợi thế văn hóa. Bạn có thể tưởng tượng ra là họ đều suy nghĩ dữ dội, cố gắng điều chỉnh những nhận định của mình về nơi máy bay đang sắp đáp xuống với những gì các thiết bị điện tử đang thông báo với họ. Hãy thử tưởng tượng một đất nước mà tinh thần ngoan cường của Renee không phải là biệt lệ mà là một đặc trưng văn hóa, khắc sâu hệt như nền văn hóa danh dự ở vùng Cao nguyên Cumberland.
Klotz vừa mới liên lạc trên sóng radio với ATC, cố gắng tìm ra xem họ có thể thử hạ cánh lần nữa ở đâu. Một lần khác, Langan thực hiện một bài kiểm tra IQ được thiết kế riêng cho những người quá thông minh trong những bài kiểm tra IQ thông thường. Đây là Ngài Hookey!
Nhưng làm sao như thế được khi mà họ không thể trông thấy đường băng? Hai giây trôi qua. Bạn làm đậu phụ và những bánh đậu khô, bắt rắn (chúng quả là thức thời trân) và bẫy côn trùng. Tôi hỏi Langan, giả định Đại học Harvard đưa ra đề nghị một công việc với anh, liệu rằng anh có nhận.
' Chỉ đơn giản bởi chúng tôi không làm những việc đó. Họ gặp bác sĩ, một người đàn ông trạc tứ tuần hiền hậu. Tình trạng đó cứ duy trì cho tới tận giữa thập niên 1980, khi một nhà tâm lý học người Canada tên là Roger Barnsley lần đầu tiên khiến người ta chú ý đến những hiện tượng tương ứng với lứa tuổi.
Năm 1971, trường Đại học Michigan khai trương Trung tâm Máy tính mới trong một tòa nhà mới xây dựng tại Beal Avenue ở Ann Arbor, với các bức tường gạch bên ngoài màu be và mặt tiền ốp kính tối màu. Ông phân phát hạt giống và hành củ. Vậy đâu là nguyên cớ sản sinh ra hình mẫu Appalachia? Trong suốt nhiều năm trời, nhiều cách lý giải tiềm năng đã được kiểm nghiệm và tranh cãi, rồi sự đồng thuận lộ diện rằng khu vực này bị gây phiền nhiễu bởi một khuynh hướng đặc biệt độc hại mà các nhà xã hội học gọi tên là nền văn hóa danh dự (Culture of Honor).
Nhưng tại sao, tôi không hiểu. Ông là cựu phóng viên của tờ Washington Post và The New Yorker. Đây chính là logic mà các nhà cải cách áp dụng vào việc nuôi dưỡng những trí não trẻ trung.
Và từ đó về sau, ông trở thành một luật sư kiểu công chứng viên. Máy bay cách mặt đất năm trăm bộ. Cha mẹ ông coi cậu con trai là thiên tài.
Khi hạ cánh thất bại, đáng ra ông đã phải lượn vòng lên ngay lập tức, vậy mà ông không hề làm vậy. Một năm học ở nước Mỹ, tính trung bình kéo dài 180 ngày. Nó là một sân chơi rộng mở trong đó tất cả những người tham dự được đánh giá chỉ dựa trên tài năng và thành tích của họ.
Ông sống tại một khu vực kinh tế phát đạt. Tất cả gom góp lại với nhau được ba nghìn sáu trăm đô-la một năm, đó cũng là mức lương khởi điểm. Đây chính là môi trường mà John − ông của Daisy đã sinh trưởng.
Họ bắt tay những sinh viên kia để xem liệu cái xiết tay có chặt hơn bình thường không. Khi thời kỳ Khủng hoảng bắt đầu, ông mới cưới vợ, mới mua chiếc xe hơi bự, mới chuyển đến khu Queens và đánh một canh bạc lớn với việc kinh doanh giấy viết. Họ đã kết hôn được mấy năm, có một đứa con nhỏ và đang sắp có đứa thứ hai.