Có một khuynh hướng ngày càng phổ biến trong xã hội hiện nay, đó là thay vì nhận ra những khuyết điểm của bạn thân rồi kiên quyết sửa đổi, cải thiện, nhiều người lại dễ dàng chấp nhận chính mình. Adam lúc nào cũng đúng. Với sự giúp đỡ của những người bạn, cậu đã sớm hoà nhập và tìm được việc làm.
Ngoại trừ những cuộc tranh luận về chuyên môn nhằm mục đích phân tích, góp ý - thì hầu hết các lần tranh cãi đều dẫn đến một kết quả chẳng lấy gì làm vui vẻ - ngay cả khi bạn đúng, bạn cũng chẳng đạt được gì ngoài việc trở nên đối nghịch với người đối diện. Tuy nhiên, cô chưa bao giờ thấy mình thật sự hoà hợp với chị Jenny. Bọn trẻ biết rằng luôn phải tuân theo một số nguyên tắc nhất định nhưng chúng vẫn có thể nghĩ ra một cách nào đó để đạt được những gì mình muốn.
Điều độc đáo là, xét một cách khách quan thì cuộc sống của họ thật sự không khác nhau mấy, vì họ điều trải qua các biến cố tương tự nhau. Bạn có biết điều gì xảy ra khi các giáo sư chơi nhạc Mozart trong lớp học khi các sinh viên đang làm bài kiểm tra không? Kết quả bài thi tốt hơn thấy rõ. Cô lập tức chất vấn em gái mình.
Đó chỉ là phương tiện chứ không phải là mục đích của cuộc đời bạn. Hạnh phúc hay không - chỉ có chính chúng ta mới là người biết rõ nhất. Thực tế cho thấy rằng người hạnh phúc và người bất hạnh có cảm nhận và kinh nghiệm sống khá giống nhau.
Chúng ta không mấy dễ dàng tiếp nhận đóng góp phê phán của những người không thân thiết bởi chúng ta tin rằng họ không hiểu rõ nên đánh giá chúng ta chưa đúng. Những cặp vợ chồng nhạy cảm trong giao tiếp, cảm nhận được những thông điệp tinh tế qua ánh mắt, cử chỉ và thái độ của người khác sẽ đạt đến trong cảm giác hài lòng cao hơn nhiều so với những cặp vợ chồng không cảm nhận được như vậy. Và bạn biết điều gì sẽ xảy ra khi họ ghi được birdie đầu tiên đó không? Họ ước ao ghi thêm 1 birdie nữa.
Vợ Arthur hỏi rằng liệu anh có cần thiết phải làm việc nhiều đến thế không? Rằng họ có cần thêm nhiều tiền nữa không? Rằng anh có cần thăng tiến hơn không? … Những câu hỏi đó đã khiến Arthur nhìn lại toàn bộ cuộc đời mình một cách nghiêm túc - một điều anh chưa bao giờ làm khi còn miệt mài với công việc - và anh chợt nhận ra rằng những thành quả đạt được dường như là quá nhiều so với những gì anh thực sự cần đến, và điều quý giá nhất chính là cơ hội được gắn bó lại với gia đình. Đôi khi trong những hoàn cảnh thất bại hay khó khăn nhất tưởng chường không còn lối thoát, bạn hãy dũng cảm vượt qua, thử nhìn nhận lại mình, bạn sẽ cảm thấy dễ chịu và khám phá thêm những ý nghĩa mới của cuộc sống. Hạnh phúc là sống vị tha và biết nhìn nhận lỗi lầm để bước tiếp sau những lần vấp ngã.
Tại sao nhà trường lại bố trí như vậy? Vị trưởng khoa đã chọn phòng đó vì nó có diện tích phù hợp với số lượng sinh viên tham dự kỳ thi hôm đó, còn các nhân viên bảo dưỡng lại được gửi đến vào buổi sáng, trời mát hơn và làm việc ngoài trời sẽ dễ chịu hơn. Mỗi lúc khó khăn, cô nhớ lại kỷ niệm thời đi học, những người bạn thân hồi sinh viên và cô lại thấy yêu đời. Đa số những ai có nuôi một con vật cưng sẽ cảm thấy hài lòng hơn so với những người không nuôi con vật nào.
Bạn là một người thầy, mỗi ngày bạn phải lên lớp với những học sinh, sinh viên quen thuộc để truyền đạt lại những kiến thức và kinh nghiệm của mình. Với ông, cả thế giới dường như sụp đổ. Điều đó chỉ mang đến cho bạn cảm giác yếu đuối, muốn được thương hại và thật sự mất thời gian.
Điều đó làm cho ta nhận biết rằng thế giới này thật phong phú, có nhiều điều không thể hiểu hoặc lý giải được. Cô gái cảm thấy xúc động và như được động viên rất nhiều. Kết quả ra sao? Hai việc này hoàn toàn trái ngược nhau và chẳng việc nào đạt kết quả tốt đẹp cả.
Hãy nghĩ rằng mọi biến cố hay thất bại chỉ mang tính tạm thời. Cuối cùng anh đã phát ốm và trở lên phẫn nộ với ngôi nhà cũng như với vợ mình. Nói một cách khác, cuộc sống xung quanh đã bị "bi kịch hoá" qua lăng kính của những lo âu, thất bại đã xảy đến và làm cho chúng ta không còn cảm nhận được cuộc sống như vốn nó vẫn tồn tại.